Chương 18

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 18

Anh ta cúi xuống hôn lên hàng mi đang run rẩy của cô. “Lần này anh nóng rồi nhé. Không còn lạnh nữa.”
Vật nóng bỏng, to lớn và đáng sợ đâm vào động hoa chật hẹp.
Cửa động bị căng đến trong suốt.
“Ư… To quá… Đau!”
“S…” Anh ta rít lên. “Châu Châu… đừng… đừng siết chặt thế!”
Một bên thì căng, một bên thì chật. Cả hai đều không dám cử động.
Một phút trôi qua.
“Bà xã… em đỡ hơn chưa?”
Châu Châu bị hai tiếng “bà xã” làm cho thất thần. “…Tốt… tốt hơn rồi… ưm…”
Anh ta cười rạng rỡ.
Anh ta vác một chân cô lên vai, bắt đầu cuộc chinh phạt.
Tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang lên trong căn phòng yên tĩnh.
Anh ta dùng sức đâm vào tận cùng. Nước từ hoa tâm không ngừng trào ra, thấm ướt cả ga giường. Châu Châu cắn môi, cố nén tiếng rên, nhưng nó vẫn bật ra, dồn dập, vụn vỡ.
Cơ thể mềm mại bị va chạm đến lắc lư.
“Số Pi… anh… ôi… chậm… chậm một chút…”
Anh ta chậm lại, nhưng vẫn rất nhanh, rất sâu. Mỗi lần rút ra, cánh hoa đỏ ửng lại ướt át mời gọi.
Anh ta bóp mạnh mông cô, đâm một cú trời giáng. Cả hai cùng rên lên.
Thủy triều dâng lên, mãnh liệt. Bụng dưới cô co thắt. “Ưm… đến… đến rồi…”
Nghe vậy, anh ta như được kích thích, đâm rút thêm mấy chục lần điên cuồng, trước khi gầm lên, bắn từng dòng tinh hoa nóng bỏng vào sâu trong tử cung cô…
Châu Châu mê man ngủ thiếp đi.
Hai ngày sau, bà Hứa kéo Châu Châu ra hành lang.
“Châu Châu à, mẹ cháu… có phải là Châu Di Trinh không?”
“Dạ? Vâng, đúng ạ.”
“Ôi trời ơi là duyên phận!” Bà Hứa reo lên. “Bác với mẹ cháu là bạn thân đại học! Bác còn bảo mẹ cháu sắp xếp cho hai đứa xem mắt, ai ngờ thằng Gia Ngang… Nó nói với bác, là nó nghe thấy tiếng của cháu, nó mới tỉnh lại đó! Hai đứa đúng là trời sinh một cặp!”
Châu Châu choáng váng. Hóa ra, tất cả đã được sắp đặt.

Bình luận

Để lại bình luận