Chương 23

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 23

“Châu Châu, con mời bạn bè thân thiết đến chung vui nhé.” Bà Hứa đưa cô một tập thiệp.
Nụ cười của Châu Châu cứng lại.
Bạn bè?
Cô làm gì có bạn.
Hứa Gia Ngang thấy vẻ mặt tủi thân của cô, liền ôm cô vào lòng.
“Em biết không?” anh thì thầm. “Hãy mời tất cả. Mời cả những kẻ đã bắt nạt em. Mời cả con khốn Đinh Giai đó.”
“Anh điên à?”
“Không. Anh muốn bọn họ thấy. Thấy em bây giờ hạnh phúc thế nào. Thấy người đàn ông của em là anh. Để họ phải ghen tị đến chết.”
Đôi mắt Châu Châu sáng lên.
Đúng vậy. Cô không còn là Châu Châu của ngày xưa.
Cô là Châu Châu có Hứa Gia Ngang.
Cô không sợ hãi.
Ngày thử lễ phục, anh khăng khăng chọn cho cô một chiếc váy màu hồng phấn.
Cô ngỡ mình không hợp. Nhưng khi khoác lên, làn da trắng của cô như phát sáng.
“Thấy chưa, mắt nhìn của anh quá tốt.”
Đúng lúc đó, điện thoại cô reo. Số lạ.
“Alo?”
“…Châu Châu?”
Giọng nói này…
“Tôi là Đinh Giai. Chúng ta có thể gặp nhau không?”
Quán cà phê.
Châu Châu yêu cầu Hứa Gia Ngang ngồi bàn phía sau.
“Em không còn là con ngốc ngày xưa nữa.”
Đinh Giai đến muộn.
Cô ta tiều tụy, mệt mỏi. Không còn vẻ kiêu ngạo của ngày xưa.
Vừa ngồi xuống, Đinh Giai đã bật khóc.

Bình luận

Để lại bình luận