Chương 95

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 95

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Hòa Quyện Xác Thịt và Lời Thú Nhận Muộn Màng

Cô bất chợt nuốt nước bọt một cách khó khăn, rồi đưa bàn tay mềm mại của mình ra đỡ lấy nó, ngay lúc định ngồi xuống thì mái tóc dài óng ả của cô cũng theo đó mà rơi xuống che khuất tầm mắt. Lục Bách Trình dịu dàng giúp cô vén gọn mớ tóc vướng víu qua một bên vai. Ngay lập tức sau đó, đầu nấm căng tròn nóng bỏng được một vùng ấm áp mềm mại bao bọc lấy hoàn toàn.

Dạo gần đây cả hai người đều bận rộn với công việc riêng, lần cuối cùng hai người ân ái mặn nồng với nhau là vào dịp về quê ăn Tết. Vừa mới ra năm thì hai người lại hiếm khi có thời gian ở cạnh nhau, cho dù có gặp mặt đi chăng nữa thì cũng chỉ là ôm nhau ngủ một giấc cho qua đêm mà thôi. Năng lực khôi phục thần kỳ ở nơi đó của cô quả thực quá mạnh mẽ, giờ đây nó lại trở nên chặt chẽ và khít khao như thuở ban đầu vậy. Cây gậy thịt vừa mới đâm vào được một chút đã lập tức bị kẹp chặt đến mức không thể động đậy được nữa. Lục Bách Trình khẽ nhíu mày lại, anh giữ chặt lấy bờ mông tròn trịa của cô để giúp cô đi vào sâu hơn.

Mãi cho đến khi toàn bộ phần thân côn thịt khổng lồ đi vào trọn vẹn bên trong, Khương Phi mới thở hắt ra một hơi đầy thỏa mãn, cô vòng tay ôm chặt lấy cổ Lục Bách Trình. “Em rất nhớ anh.”

Lục Bách Trình nắm lấy phía sau eo thon của cô khẽ chuyển động nhẹ một cái, “Ừ.” Ngay sau đó, anh lập tức không thể nào kìm chế được bản thân mình được nữa.

Hai người mới vừa cãi nhau một trận chẳng mấy vui vẻ gì, vậy mà chỉ mấy tiếng đồng hồ sau lại đã cùng nhau quấn lấy trên chiếc giường lớn ở nơi đất khách quê người này. Phải nói là lúc cô vừa mới mở cửa phòng ra, thậm chí cho đến tận lúc cả hai cùng nhau cởi bỏ hết quần áo trên người, giữa bọn họ vẫn còn tồn tại một bầu không khí mù mịt, căng thẳng và kỳ quái đến khó tả. Vậy mà giờ đây, sau khi Khương Phi cẩn thận nói ra câu “Em rất nhớ anh”, cái cảm giác dè dặt và xa cách lúc nãy lại đột nhiên biến mất không còn một dấu vết nào.

Lục Bách Trình xé bỏ đi lớp vỏ bọc ngoài nhã nhặn lịch thiệp thường ngày, khôi phục lại bản tính chiếm hữu mạnh mẽ vốn có của mình. Anh chộp lấy hai cổ tay mảnh khảnh của Khương Phi rồi mạnh mẽ đẩy người cô lên cao hơn. Tư thế này khiến cho anh có thể cắm vào thật sâu bên trong cô. Khương Phi ngồi quỳ gối không vững, gần như là ngồi sụp hẳn xuống, hai bầu ngực sữa căng tròn nảy lên theo từng nhịp thúc mạnh mẽ của anh, cả người cô mệt lả đi toàn là mồ hôi.

“Không được rồi, không được nữa rồi…”

Khương Phi liên tục cầu xin tha thứ trong tiếng rên rỉ đứt quãng. Cô khẽ nghiêng phần thân dưới của mình qua một bên, còn chưa kịp nằm hẳn xuống thì Lục Bách Trình đã nhanh tay chèn thêm một chiếc gối mềm mại xuống dưới bụng cô. Anh dùng bàn tay thô ráp của mình xoa nắn nơi mật huyệt ướt át của cô, cố tình nhấn mạnh vào hạt châu nhỏ bé nhô lên một cái. Sau khi nghe thấy tiếng cô rên rỉ khe khẽ đầy thỏa mãn thì anh lại tiếp tục đâm mạnh vào từ phía sau lưng cô.

Cây gậy thịt nóng bỏng của anh dường như càng trở nên cứng rắn và thô ráp hơn nữa.
“A… A…”

Khương Phi quỳ gập người xuống sát mặt giường, khoái cảm mãnh liệt nhanh chóng kéo đến dồn dập. Bụng nhỏ của cô đồng thời thít chặt lại không ngừng, đầu ngón chân cũng cùng lúc co quắp cả lại với nhau. Lục Bách Trình không những không hề rút cây gậy thịt của mình ra mà ngược lại còn đẩy vào sâu hơn và mạnh hơn nữa. Hoa huyệt nhỏ bé kia thật sự biết cách cắn mút lấy dương vật của anh, khiến anh không thể không thúc đẩy nhanh hơn và mạnh hơn nữa.

Đâm đến cuối cùng cũng không biết là ai đã đạt đến cao trào trước. Ngay vừa khi cây côn thịt thô ráp kia được rút ra khỏi cơ thể cô, Lục Bách Trình lập tức tháo bỏ chiếc áo mưa đã dùng xong đi, rồi đỡ lấy cây gậy thịt vẫn còn đang cương cứng của mình đưa đến trước khuôn mặt xinh đẹp của Khương Phi. “Ăn nó đi em.”

Cả người Khương Phi vẫn còn đang run rẩy không ngừng vì dư âm của cơn cao trào mãnh liệt vừa rồi. Khuôn mặt cô trông thật mơ màng và đầy quyến rũ. Cô ngoan ngoãn mở khuôn miệng nhỏ nhắn của mình ra ngậm lấy cây gậy thịt nóng bỏng vào sâu bên trong, nuốt vào toàn bộ thứ tinh dịch trắng đục đặc quánh vừa mới được bắn ra.

Cơ bắp toàn thân của Lục Bách Trình căng cứng lại. Anh thật sự còn muốn làm thêm một lần nữa nhưng cuối cùng cũng chỉ dịu dàng hỏi Khương Phi: “Để anh ôm em đi tắm nhé?”

Khương Phi vô thức gật đầu đồng ý. Lúc này cô mới bắt đầu cảm nhận được cơn đau đầu dữ dội đang kéo đến, “Em mệt lắm rồi, Lục Bách Trình ạ.”
Lục Bách Trình khẽ vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, không trả lời câu hỏi đó mà chỉ im lặng ôm cô đi vào trong phòng tắm.

Bây giờ khi anh vén gọn mớ tóc lòa xòa của cô ra sau tai, anh mới nhìn thấy rõ được vết tát hằn đỏ trên gò má trắng nõn của cô. Tuy không sưng lên nhưng mà dấu vết năm ngón tay vẫn còn hiện rõ mồn một.

Ánh mắt như thiêu như đốt của anh khiến cho Khương Phi khó có thể nào lờ đi được. Cô thờ ơ quay đầu sang hướng khác, “Không sao đâu anh.”

Lục Bách Trình hít sâu một hơi thật dài, anh cúi xuống thử độ ấm của dòng nước đang chảy ra từ vòi hoa sen, một hồi lâu sau mới lên tiếng, giọng nói trầm thấp đầy phức tạp: “Phi Phi, anh thật sự không nghĩ rằng mọi chuyện sẽ trở nên như thế này.”

Nếu như không phải là do hai người cãi nhau một trận nảy lửa, thì Khương Phi cũng không thể nào nhanh chóng tỏ rõ thái độ của mình với An Mộng Như một cách dứt khoát như vậy được. Trước đây Lục Bách Trình còn tự tin nghĩ rằng nếu như chuyện này thực sự xảy ra thì cho dù có thế nào đi chăng nữa anh cũng sẽ luôn ở bên cạnh cô để cùng cô đối mặt. Vậy mà bây giờ anh lại đang ở một nơi xa xôi, còn định lạnh nhạt với cô một chút để cho cô có thời gian suy nghĩ kỹ càng hơn.

Có lẽ anh nên đứng ra chịu thay cô cái danh mang tư tưởng không kết hôn này thì sẽ tốt hơn cho Khương Phi nhiều.

“Chuyện này sớm muộn gì thì cũng phải nói ra mà thôi mẹ ạ.” Khương Phi dùng hai tay kéo lấy khuôn mặt của anh lại gần mình hơn, rồi gằn giọng nói từng chữ một: “Anh bảo để cho em bình tĩnh lại suy nghĩ cho kỹ đi, đây chính là kết quả của việc bình tĩnh đấy.”

“Kết quả?”

“Một người đứng ra che giấu dù sao thì vẫn đỡ hơn là cả hai người cùng nhau che giấu chứ.” Khương Phi tuy vẫn còn đang mệt mỏi rã rời nhưng đầu óc cô lúc này lại tỉnh táo một cách kỳ lạ.

Bình luận

Để lại bình luận