Chương 13

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 13

: Oan gia ngõ hẹp

Chuyến đi chùa lẽ ra đã thanh tịnh, nếu không có cái đuôi không mời mà đến.

“Yểu Yểu, đợi ta với!” Trương Vận Tâm xúng xính trong bộ váy mới, chạy theo. “Ta cũng muốn đi cầu an!”

Túc Yểu liếc ả, đôi ngươi tĩnh lặng của nàng khẽ gợn một tia chán ghét. Nhưng nàng chỉ mỉm cười. “Vậy thì đi chung đi, chị họ.”

Trên xe ngựa, không gian chật hẹp bỗng trở thành một thế giới riêng. Trương Vận Tâm phải ngồi xe khác. Ở đây, chỉ có nàng và Đông Thanh. Túc Yểu lười biếng ngả đầu vào lồng ngực rắn rỏi của gã. Nàng vờn nghịch vết sẹo nhỏ trên tay hắn, hơi thở phả ra đều đặn.

“Tay lại xước rồi,” nàng thì thầm.

“Vết muỗi đốt thôi,” gã nói dối không chớp mắt.

“Muỗi mùa này?” nàng cười, rồi chu môi thổi nhẹ. “Ta thổi cho chàng.”

Hơi thở nóng ấm, ngọt ngào làm lồng ngực Đông Thanh rung lên. Gã siết lấy eo nàng. “Nàng đang làm ta mất tập trung đấy.”

“Vậy à?” Nàng ngước lên, ánh mắt lúng liếng. “Thế… chàng thấy ả Trương Vận Tâm kia thế nào?”

“Một con ruồi,” gã đáp, giọng lạnh đi. “Một con ruồi phiền phức.”

Túc Yểu cười hài lòng, rúc sâu hơn vào lòng gã.

Linh Vân Tự đón họ bằng mùi nhang trầm đặc quánh. Nàng thành kính vái lạy, lòng cầu mong duy nhất: cho nàng và Đông Thanh được yên ổn.

Ngờ đâu, vừa quay ra, đã chạm mặt “người cũ”.

Tam hoàng tử Tần Hạo.

Và đi bên cạnh hắn, là một gã trai trẻ khác, mắt phượng mày ngài, nhưng ánh nhìn trơ tráo, Tứ hoàng tử Tần Việt.

Tần Hạo thấy nàng, vẻ mặt lúng túng thấy rõ. Dù sao cũng là kẻ vừa từ hôn.

Túc Yểu chỉ khẽ gật đầu, lạnh nhạt như sương khói. “Tam hoàng tử.” Nàng lướt qua Tần Việt, xem như không khí.

Nhưng Tần Việt thì không. Ánh mắt gã dán chặt lên người Túc Yểu, một cái nhìn săm soi, đánh giá, như thể đang lột trần y phục nàng ngay tại chốn linh thiêng.

“Tam ca,” Tần Việt lên tiếng, giọng đầy vẻ trêu chọc. “Đây là… người đẹp vừa bị huynh bỏ rơi đấy à? Thú vị thật.”

Mặt Tần Hạo sa sầm. “Tiểu Tứ!”

Túc Yểu không thèm dừng bước, kéo Đông Thanh đi thẳng.

Tần Việt nhìn theo bóng lưng tuyệt mỹ ấy, liếm môi. Một ả đàn bà đã bị từ hôn, hẳn là rất dễ dãi.

Bình luận

Để lại bình luận