Chương 18

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 18

: Thân phận

“Mặt chàng mới đỏ,” nàng nguýt.

“Phải,” gã cúi xuống, dụi mặt vào má nàng. “Ta đỏ mặt. Ta vẽ mày cho Niên Niên nhé?”

Nàng nhìn gã trong gương, mỉm cười dịu dàng. “Được.”

Không ai nhắc lại chuyện đêm qua. Nhưng không khí đã không còn như trước. Nó đặc quánh lại, ấm áp, và ngập tràn mùi hương của nhau.

Bên ngoài, Hùng Nâu ôm kiếm, dựa vào gốc cây. Hắn nhìn Thiển Lộ đang run rẩy vì lạnh, khẽ cau mày. “Ngốc.”

Việc Tứ hoàng tử Tần Việt mất tích ở chùa Linh Vân gây chấn động. Càng chấn động hơn, khi có tin đồn việc này liên quan đến Mạc Ưu Các.

Tể tướng mấy ngày nay mặt nặng như chì.

Túc Yểu không biết, kẻ bắt Tần Việt, chính là Đông Thanh.

“Các chủ,” Hùng Nâu quỳ một gối trong căn phòng tối. “Tần Việt không chịu nổi, đã thoi thóp rồi. Hay là…”

“Giết?” Đông Thanh nhàn nhạt liếc hắn. “Cứ để hắn thoi thóp. Chặt nốt hai tay hắn đi.”

Hùng Nâu rùng mình. Các chủ của hắn, lúc dịu dàng thì như nước, lúc tàn nhẫn thì như băng.

Đông Thanh, tên thật là Chu Quân Duyên, Các chủ Mạc Ưu Các.

[cite_start]Hắn vốn là con trai của Các chủ cũ[cite: 445]. [cite_start]Năm năm tuổi bị kẻ thù bắt cóc, nhưng lại bị chính tổ chức vứt bỏ[cite: 445]. [cite_start]Hắn trốn thoát, rơi vào tay bọn buôn người [cite: 446][cite_start], bị đánh đập, bị ép làm ăn mày[cite: 447]. Cho đến khi gặp Túc Yểu.

Kiếp trước, hắn từ chối quay về. [cite_start]Và rồi Túc Yểu chết[cite: 452, 453].

Hắn hận. [cite_start]Hắn quay về Mạc Ưu Các, dùng máu và sự tàn bạo để thâu tóm quyền lực[cite: 456, 460]. [cite_start]Hắn nâng Tần Hạo và Trương Vận Tâm lên cao, rồi đạp chúng xuống địa ngục[cite: 456].

[cite_start]Kiếp này, hắn chủ động quay về sớm hơn[cite: 458]. Hắn biết, không có quyền lực, hắn không bảo vệ được nàng.

Hạ dược Túc Yểu? Đòi cưỡng bức nàng?

Tần Việt không nếm mùi địa ngục, hắn không phải là Đông Thanh.

Bình luận

Để lại bình luận