Chương 23

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 23

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Phiên Ngoại – Dư Âm Nồng Cháy Và Bí Mật Bị Phát Giác

Nhưng anh nói đó là nghệ thuật, quả thực là hồ ngôn loạn ngữ.

Lúc đó Lương Sở Uyên vốn định để hai người mặt đối mặt, nhưng lại không muốn Tô Yểu nhìn thấy những suy nghĩ hỗn loạn trong lòng mình, đành phải buông cô ra, để cô quay lưng về phía anh. Tô Yểu muốn xoay người lại, nhưng bờ vai lại bị giữ chặt.

Ngoan nào, cứ như vậy đi.

Miệng cô không đồng ý: “Em không nhìn mắt anh cũng biết anh đang nghĩ gì!”

Mặt Lương Sở Uyên đỏ lên, may mà lúc này Tô Yểu không nhìn thấy. Anh như để trả thù mà thúc mạnh côn thịt vào cơ thể cô, nhất thời cô lại mềm nhũn ra.

Em thật biết cách làm anh phát điên… Muốn em… Muốn ăn sạch em… Những suy nghĩ này Tô Yểu đều không nghe được. Nếu cô nghe được, chắc chắn sẽ cười anh lúc làm tình mà còn nói những lời sến súa như vậy.

Tiếng da thịt va chạm “bạch bạch”, “nhóp nhép” ngày càng dồn dập. Người bị đâm cho thất điên bát đảo, bộ ngực bị bàn tay Lương Sở Uyên từ phía sau nắm lấy mà đùa bỡn, chà đạp. Hoa huyệt bị vật cứng kia đâm đến nước chảy không ngừng… Nắm tay Tô Yểu chợt siết chặt, cao trào ập đến mạnh mẽ và nhanh chóng.

“Rút… rút ra đi… trướng quá!”
Ngược lại, Lương Sở Uyên càng thúc vào sâu hơn. Tô Yểu khó chịu nhíu mày, lắc lắc mông, cố gắng tạo ra chút không gian. Anh muốn bắn vào trong… Nhưng Lương Sở Uyên vẫn chưa muốn kết thúc.

Anh giúp Tô Yểu xoay người lại, nhấc một chân cô lên vai. Để anh nhìn em rõ hơn…

Tô Yểu khép hờ mắt, cơ thể vẫn còn khẽ run, dùng cẳng chân cọ cọ vào cánh tay anh: “Anh bắn nhanh lên đi.”

Tai Lương Sở Uyên nóng bừng, anh vùi mặt vào cổ Tô Yểu, thúc mạnh liên tục, hơi thở cũng gấp gáp không ngừng, đồng thời cũng khơi dậy dục vọng của Tô Yểu. Cuối cùng, khi anh sắp bắn ra, Tô Yểu sung sướng đón nhận cơn cao trào thứ hai. Dòng tinh dịch nóng bỏng phun trào, lấp đầy tử cung.

Cuộc hoan ái dừng lại, mưa tạnh mây tan. Tô Yểu nghiêng đầu nằm trên tấm thảm lông mềm mại, hơi thở dồn dập, mặc cho Lương Sở Uyên giúp cô lau sạch vùng riêng tư, lười biếng không muốn động đậy. Lương Sở Uyên ném giấy vào thùng rác, hôn lên chóp mũi cô. 【 Có mệt không? 】

“Ừm.” Giọng cô có chút làm nũng.

Lương Sở Uyên cười ngây ngô: 【 Bảo bối, em thật sự là một tác phẩm nghệ thuật. 】
Tô Yểu giật mình, che mắt anh lại. Giờ mặt cô còn nóng hơn cả lúc nãy.

Ghi chú của người edit: Ngồi edit chương này ở văn phòng mà tâm thần bất an mọi người ạ. Chỉ sợ ai đó nhìn thấy đang edit H. Các nàng vote cho tôi đi 😊

Cuối năm công việc kiểm kê, tổng kết dồn dập kéo đến. Tô Yểu bận tối mắt tối mũi, tăng ca là chuyện thường tình. Có mấy lần về đến nhà, giày còn chưa kịp cởi đã ngã vật ra giường. Khi cô nhìn thấy tin nhắn của Lương Sở Uyên thì đã là ba giờ sáng. Trong khoảng thời gian này, liên lạc giữa Tô Yểu và Lương Sở Uyên không hề gián đoạn như trước. Hai người ở cùng một khu, khẩu vị lại tương đồng, thỉnh thoảng cũng hẹn nhau ăn bữa khuya. Chỉ là dạo này Tô Yểu bận quá, họ đã một tuần không gặp mặt.

Lương Sở Uyên nhắn rằng anh trai anh có ít cua ngon, hỏi Tô Yểu khi nào rảnh có thể qua ăn. Tô Yểu hơi ngạc nhiên, cô từng nói với anh mình thích ăn hải sản, không ngờ anh vẫn nhớ.

Cách bốn tiếng mới trả lời tin nhắn, Tô Yểu vốn nghĩ Lương Sở Uyên đã ngủ say từ lâu. Không ngờ tắm rửa xong đi ra, cô lại nhận được tin nhắn mới của anh. Ngày mai được không?

“Có thể, vừa lúc cùng nhau đón giao thừa.” Tô Yểu nhìn cuốn lịch đầu giường. Ngày mai, chính là giao thừa.

Bình luận (0)

Để lại bình luận