Chương 39

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 39

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Cuộc Tái Ngộ Ngọt Ngào Và Món Quà Bất Ngờ

Sau tiệc thường niên là đến kỳ nghỉ lễ. Ngày Lương Sở Uyên về nước vừa vặn là ngày làm việc cuối cùng của Tô Yểu trước kỳ nghỉ. Anh đáp chuyến bay buổi tối, Tô Yểu tan làm là đi thẳng ra sân bay, vừa đến nơi cũng là lúc Lương Sở Uyên vừa hạ cánh.

Hai người đã một tháng không gặp. Tô Yểu đứng ở cửa ra ngóng trông mỏi mắt, khó khăn lắm mới thấy được bóng dáng quen thuộc đẹp nhất kia. Cô chạy ào tới, gót giày cao gõ lộc cộc trên sàn đá hoa cương vang vọng, lúc ôm chầm lấy Lương Sở Uyên, cô giống như thiếu nữ đôi mươi lần đầu biết yêu. Chiếc áo khoác dạ mềm mại, ấm áp. Cô vùi mặt vào lồng ngực Lương Sở Uyên tham lam hít hà hơi ấm, “Anh thơm quá.”

Lồng ngực Lương Sở Uyên khẽ rung lên vì tiếng cười trầm thấp. Cô làm việc cả ngày, trên người vẫn là bộ đồ công sở, áo sơ mi hơi nhàu, nước hoa xịt từ trưa sớm đã bay mùi gần hết, trông có chút luộm thuộm. Nhưng cô không sợ Lương Sở Uyên chê bai, chỉ gần như tham luyến mà ôm chặt lấy anh, cảm nhận bàn tay anh dịu dàng vuốt tóc mình. Một lúc lâu sau, cô mới ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt anh.

Áo khoác em để ở chỗ ngồi. Anh ra hiệu.

Lương Sở Uyên ôm eo cô. Về nhà nhé?
“Đi đâu cơ?”
Nhà của chúng ta.


Ghi chú của tác giả: Không thể để Tiểu Lương ít đất diễn như vậy, phải viết nhiều thêm chút.

Đây là lần thứ hai Tô Yểu đến căn hộ của Lương Sở Uyên. Vào thang máy, Tô Yểu lười biếng ngáp một cái: “Hay mình ra ngoài ăn cơm trước đã.”

Không đói à? Anh hỏi bằng ánh mắt.
“Cũng không hẳn, chỉ sợ anh đói thôi.” Khoảng thời gian này cô đang giảm béo, bữa tối càng ngày càng ăn ít, dạ dày cũng nhỏ đi nhiều. “Vậy em tắm rửa trước được không?” Làm việc cả ngày, cô hơi ghét mùi mồ hôi trên người mình.

Lương Sở Uyên thoáng ngẩn người. Trong nhà có đồ dùng của em không?

Tô Yểu tinh nghịch cười: “Vậy em về nhà em một chuyến trước nhé? Về tắm rửa.” Đây mới là mục đích thực sự của cô. Cô mơ hồ đoán được lát nữa sẽ có chuyện gì xảy ra ở nhà Lương Sở Uyên. Nói thật lòng, cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng. Trong đầu tưởng tượng về thân thể đàn ông là một chuyện, thực tế trải nghiệm lại là chuyện khác. Sự khác biệt đó, chỉ nghĩ đến thôi đã làm da đầu cô tê rần, nhưng lại có chút chờ mong. Rốt cuộc có đôi khi, hiện thực so với tưởng tượng, khoảng cách vẫn là rất lớn.

Lương Sở Uyên dịu dàng vuốt má cô. Không cần đâu, trong nhà có đủ cả rồi.

Tô Yểu: “…”

Vào nhà có đôi dép lê nữ mới tinh, đi vào mềm mại như bông. Tô Yểu khẽ quơ chân: “Em vào nhà vệ sinh xem chút.”

Lương Sở Uyên đặt vali hành lý sang một bên, bên trên là áo khoác của cả hai người, đều màu đen, trông như hòa làm một. Anh kéo tay cô đi vào trong, nhưng lại đi lướt qua nhà vệ sinh gần nhất, thẳng tiến đến phòng ngủ chính. Những thứ anh mua cho cô đều đặt trong phòng tắm của phòng ngủ chính.

Phòng ngủ chính Tô Yểu chưa vào bao giờ, lớn gấp đôi phòng cho khách cô từng ở. Vẻ mặt cô còn đang ngơ ngác đã bị anh kéo vào phòng tắm rộng rãi. Nhìn thấy những thứ bên trong, cô choáng váng: “Nhiều thế này?” Trên kệ bày la liệt đủ thứ đồ dùng, từ dưỡng da đến tắm gội, cái gì cần đều có, thậm chí còn đầy đủ hơn cả đồ ở nhà cô. Hơn nữa vì không gian đủ lớn nên trông không hề chật chội chút nào.

“Anh, anh sao biết mua những thứ này?” Lướt qua một lượt, hàng hiệu tuy nhiều nhưng những thương hiệu bình dân cũng không ít.

Anh nhờ chị Lương Mặc. Anh giải thích.

Tô Yểu nhất thời không biết nói gì, chỉ nhìn vào đôi mắt Lương Sở Uyên, cố gắng đọc vị suy nghĩ của anh.

Em không thích sao? Anh hỏi.

“Không phải, là…” Tô Yểu suy nghĩ, “Là quá khoa trương rồi.” Cô không ngờ Lương Sở Uyên sẽ vì cô mà làm đến mức này. Họ mới ở bên nhau chưa đầy hai tháng, trong đó có cả một tháng xa cách. Nói thật, với mối tình này, cho đến tận vừa rồi, cô vẫn giữ thái độ lý trí, phòng thủ, không muốn vì tình yêu mà lún quá sâu.

Bình luận (0)

Để lại bình luận