Chương 56

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 56

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Buổi Sáng Nồng Cháy Và Cuộc Trò Chuyện Của Hai Anh Em
Bị phun ướt mặt, mùi hương tình dục nồng nàn lan tỏa dưới chóp mũi, Lương Sở Uyên nhíu mày, côn thịt vì nhẫn nhịn hồi lâu mà càng thêm cương cứng. Anh biết thời điểm đã đến, bỗng nhiên ấn mạnh xuống hạt ngọc nhỏ xinh trong suốt, vừa day vừa xoa, sau đó rút lưỡi ra, liếm lên cánh môi mềm mại. Ngon thật. Tô Yểu không nhìn thấy, cô chỉ nhắm mắt tận hưởng dư âm của cơn cao trào mãnh liệt.
Ánh mắt Lương Sở Uyên tối sầm lại, anh đứng dậy, quy đầu quét qua khe thịt ướt át, lối vào tuôn ra chất dịch trong suốt. Anh nhìn Tô Yểu, rồi thúc mạnh!
“Aaa…” Côn thịt lấp đầy Thủy Liêm Động đến cực hạn, khuôn mặt Tô Yểu đỏ bừng, miệng khô khốc khó chịu. Cô ôm lấy hai đùi mình, tạo điều kiện cho Lương Sở Uyên ra vào thuận lợi hơn. Đôi gò bồng đảo dưới lớp áo ngủ mỏng manh rung động không ngừng, áo ngủ bị đẩy lên nhăn nhúm, để lộ vùng bụng trắng nõn, mềm mại như bơ. Lương Sở Uyên thúc mạnh một cái, áo ngủ cuối cùng cũng bị đẩy hẳn lên, đôi gò bồng đảo hoàn toàn bại lộ trước mắt, nụ hoa hồng nhạt cương cứng mời gọi. Anh không nhịn được cắm dương vật vào sâu hơn, cúi người ngậm lấy một bên, tiếng mút mát lập tức vang lên, hòa cùng âm thanh bạch bạch va chạm hết đợt này đến đợt khác.
“Đừng… Nhẹ chút… đau…” Tối hôm qua sau khi làm xong, Lương Sở Uyên vẫn luôn mân mê đôi gò bồng đảo của cô, ngay cả lúc ngủ say cũng không buông tay. Nửa đêm còn nặng nề hơn, lúc cho cô uống nước lại vừa hút vừa liếm, nếu không phải cô quá mệt, có khi còn bị giày vò đến sáng. Anh nói ngực cô hình dáng rất đẹp, nụ hoa màu hồng nhạt, bầu vú trắng nõn như có thể véo ra nước, tổng thể không lớn không nhỏ, vừa vặn một tay anh có thể nắm trọn. Lúc đầu Tô Yểu còn không tin, chờ đến khi hai người bắt đầu, cô mới thực sự tin, người này si mê đôi gò bồng đảo của cô đến mức nào.
Nghe cô kêu đau, Lương Sở Uyên liếm mút nụ hoa sưng đỏ, dứt khoát chuyển sang bên kia. Như vậy sẽ không đau nữa.
Đổi như vậy liền không đau? Tô Yểu nhìn thấu suy nghĩ trong lòng anh: “…”
Từ đầu giường đến cuối giường, cuối cùng cuộc vận động buổi sáng cũng kết thúc. Dùng khăn giấy lau qua loa hạ bộ, hai người ôm nhau nằm nghỉ một lát. Tô Yểu vẫn còn rất mệt, nhưng lại không ngủ được nữa. Cô dùng ngón chân khều nhẹ lên cẳng chân Lương Sở Uyên, “Em muốn đi tắm.”
Lương Sở Uyên hiểu ý, bế ngang Tô Yểu vào phòng tắm, đặt cô đứng vững xuống đất, nhìn cô. Có cần anh giúp không?
Tô Yểu liên tục lắc đầu, “Không được.” Còn tiếp tục thế này thì không biết đến bao giờ mới xong, lát nữa cô còn phải về nhà dán câu đối. Lương Sở Uyên cười cười, giúp cô đóng cửa phòng tắm lại, quay về mép giường mặc áo choàng ngủ. Anh định hút thuốc, nhưng nhớ ra cô hình như không thích mùi thuốc lá, đành thôi. Anh đến đây vội vàng, không mang theo hành lý, chỉ có thể nhắn tin cho trợ lý sinh hoạt của Lương gia, nhờ người mang mấy bộ quần áo đến khách sạn.
Vừa nhận được tin nhắn trả lời, chưa đầy hai phút sau, tin nhắn của Lương Sở Thương liền nối gót mà đến. Anh ấy hỏi: Sao lại chạy đến Gia Thành?
Lương Sở Uyên trả lời: Ở cùng bạn gái.
________________

Ghi chú của tác giả: Hôm nay sẽ có 4 chương nhé. Các nàng vote và cmt tạo động lực cho tôi đi nào ^-^
________________

Khi Lương Sở Uyên nói cho Lương Sở Thương biết mình và Tô Yểu đã ở bên nhau, Lương Sở Thương bảo anh ta đã sớm biết. Ngay từ đầu khi Lương Mặc kể lại: “Sở Uyên dẫn một cô gái đến nhà hàng ăn cơm. Họ Tô, xinh đẹp, trắng trẻo, lúc ăn cơm cùng cô ấy trông nó rất thoải mái tự nhiên.”
“Biết ngôn ngữ ký hiệu à?”
“Chắc là biết, chị thấy lúc họ giao tiếp cũng không cần dùng công cụ gì.”
“Vậy cũng không tệ, có thể sẽ có tiến triển.”
Lương Mặc cũng nghĩ vậy, dù sao họ đều biết rõ Lương Sở Uyên bài xích người khác phái đến mức nào.
Sau đó Lương Sở Thương có thể xác định hai người họ đang yêu nhau là nhờ công của người phiên dịch riêng của Lương Sở Uyên. Người phiên dịch này đã gặp Tô Yểu, chỉ riêng Lương Sở Thương là chưa từng gặp mặt, không khỏi tò mò về cô gái này. Anh ta trả lời tin nhắn của em trai: Chờ qua năm mới em đưa cô ấy đến gặp anh được không?
Lương Sở Uyên: Để em hỏi cô ấy trước đã.
Lương Sở Thương nhìn thấy tin nhắn này, hơi ngẩn người rồi bật cười. Tô Yểu này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà nhanh như vậy đã khiến em trai anh ta một mực nghe lời răm rắp.

Bình luận (0)

Để lại bình luận