Chương 98

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 98

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Tận Hưởng Phía Sau Và Lời Thú Nhận Chân Thành

Anh muốn thao từ phía sau.

Vòng eo Tô Yểu cực kỳ nhỏ nhắn lại mềm mại, ép thấp xuống, cặp mông cong vểnh lên thật cao. Lương Sở Uyên lần lượt tháo bỏ nút thắt ở tay và chân cô, Tô Yểu lấy lại được nửa phần tự do. Nói là nửa phần vì đôi tay cô vẫn bị trói buộc. Cô đáng thương nắm lấy thành giường, rõ ràng côn thịt còn chưa tiến vào, nhưng vẫn không chịu nổi ánh mắt lộ liễu kia, hoa huyệt lại chậm chạp rỉ ra thêm chút nước.

“Cắm vào đi…” Cô không nhịn được nữa. Ngứa quá, vách thịt bên trong như bị hàng ngàn sợi lông tơ mềm mại lay động trêu chọc, cào nhẹ lên từng nếp gấp… Thật sự… sắp phát điên rồi.

Phần quy đầu cực đại đã sẵn sàng vào trận, nhưng chủ nhân của nó lại không hề vội vã. Lương Sở Uyên chỉ dùng hai ngón tay đùa bỡn hạt ngọc nhỏ của cô, vừa tàn nhẫn lại vừa chuẩn xác. Anh nói: “Nói câu anh thích nghe đi.”

Thích nghe? Giờ này khắc này Tô Yểu không còn tâm trí đâu mà suy nghĩ những chuyện khác, bật thốt ra chính là “Ông xã”.
Lương Sở Uyên không hài lòng, “Chưa đủ.”
“…” Tô Yểu âm thầm cắn răng, thân thể run rẩy không chịu nổi. Anh dùng lòng bàn tay ma sát bờ môi âm hộ, giống như muốn ép hết dịch thể bên trong ra ngoài, ra vào lúc thì chậm rãi lúc lại dồn dập, mang theo dâm thủy văng tung tóe. Cô muốn nằm xuống anh còn không cho, cứng rắn bắt cô phải chống đỡ.

Cô thỏa hiệp, giọng mềm nhũn: “Ông xã… Cầu anh… cầu anh làm em…” Nên nói hay không nên nói, một khi đã nói ra rồi thì cũng chẳng còn là vấn đề nữa. Cô chỉ muốn hết ngứa.
Ngoan. Tô Yểu cong môi, thoáng hài lòng. Anh đứng dậy, một tay ấn lên cặp mông mềm mại, tay kia đem côn thịt đặt lên mật huyệt. Anh đỡ lấy quy đầu, lên xuống cọ xát dòng nước chảy ra từ nhục huyệt, giọng nói ôn nhu mà khàn khàn: “Nói lại lần nữa.”

“Ông xã,” Tô Yểu bất chấp tất cả, “Cầu xin anh, dùng sức mà làm –” Chữ “em” còn chưa kịp thốt ra, côn thịt đã gấp không chờ nổi khai phá từng lớp rào cản, xông vào thung lũng sâu thẳm! Tô Yểu bị căng đến hít ngược một hơi khí lạnh, tiếp theo đó là cảm giác ngứa ngáy, tê dại, và càng nhiều hơn là sung sướng. Cô rất nhanh tiến vào trạng thái, phần eo nhấp nhô như thể thật sự có một chiếc đuôi cáo dài đang ve vẩy. “A… A…”

Lương Sở Uyên vớt lấy hai bầu ngực của cô, đầu vú cương cứng cùng phần thịt mềm mại như bánh bao nhỏ bị anh nắm trong lòng bàn tay đùa nghịch, một tay có thể ôm trọn. Anh dùng sức nắm lấy, phần thịt liền tràn ra kẽ tay. Hạ bộ lại dùng lực thúc vào, nơi sâu trong tiểu huyệt tham lam mút lấy mã mắt, giống như bị kim châm nhẹ một cái, sướng đến mức anh đâm vào cực kỳ làm càn, nhiều lần thâm nhập, chỉ vì tìm kiếm cây kim kia. Anh cúi người áp sát vào tấm lưng mảnh khảnh, hai người chỉ cách nhau một đoạn dây lụa vắt chéo. Hôn nhẹ lên xương bướm ướt đẫm mồ hôi, anh hỏi: “Có đau không?”

Tô Yểu không biết anh hỏi “đau” là cái gì đau, chỉ biết mình bị thao đến thực sự là muốn sống không được muốn chết không xong. Cô khó chịu rên rỉ, thanh âm vỡ vụn: “Không… a… Đau…” Đáp xong rồi cũng chẳng rõ lý do.

Lương Sở Uyên cười khẩy, đột nhiên muốn nhìn thấy khuôn mặt cô bị dục vọng chi phối. Không rút côn thịt ra, anh lật người cô lại một cái. Tô Yểu kinh hoảng hét lên, bất ngờ không kịp đề phòng lại phun ra một đợt dâm thủy. Cô thở hổn hển, “Đừng… đừng… Chậm một chút! Không… rút ra đi… A!”

Lương Sở Uyên nào chịu nghe lời cô, anh nhấc cặp chân dài của cô lên vắt trên vai mình, khí thế không giảm, như muốn cùng con sóng thủy triều này tiến lên rồi lại lùi xuống. Anh nhìn đôi gò bồng đảo rung lắc dữ dội, sợi dây lụa bị kéo căng có chút lỏng lẻo, để lộ dấu hằn bị ép dưới lớp da thịt, sắc hồng phấn, một đường thật dài, cũng thật chói mắt. Anh có điểm đau lòng. Nhưng sợi dây trói kia nâng đỡ bầu ngực thật sự quá mỹ diệu.

Tô Yểu chỉ cần một ánh mắt là có thể nghe được suy nghĩ trong lòng anh. Còn chưa kịp xin tha, đầu vú đã bị anh ngậm vào trong miệng. Trên dưới đều bị kích thích, Tô Yểu nức nở lắc đầu, nói đau, cơ thể lại thực sự phóng đãng—

Bình luận (0)

Để lại bình luận