Chương 108

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 108

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Đêm Đầu Tiên Ở Nhà Vợ (Tiếp) Và Sự Bùng Nổ Dục Vọng
Lương Sở Uyên lại không hề kêu đau, chỉ nhắc nhở cô: “Lát nữa mẹ nhìn thấy dấu răng này, người xấu hổ sẽ là em đấy.” Nhưng ván đã đóng thuyền, không thể quay lại được nữa. May mà lúc hai người họ ăn khuya xong trở về thì Mộc Vi và Tô Nguyên đã về phòng ngủ rồi. Cũng không biết có phải sợ họ xấu hổ hay không, Mộc Vi bình thường thích thức khuya xem phim hôm nay lại sớm tắt TV, chỉ để lại một bóng đèn nhỏ ở huyền quan, ánh sáng màu vàng cam, yếu ớt le lói.
Hai người nhẹ tay nhẹ chân trở về phòng, khóa trái cửa lại, Tô Yểu mới hoàn toàn thả lỏng. Vừa quay đầu lại đã phát hiện trên giường có thêm một chiếc chăn mỏng. Cô cười cười, “Mẹ em thật chu đáo.”
Lương Sở Uyên lên tiếng đáp lại, ôm cô từ phía sau vào lòng, “Ngủ thôi.”
“Vâng.”
Ở nơi này, cũng giống như ở Bích Nhai Loan, trạng thái của họ không hề thay đổi, ví dụ như ý thức về chuyện giường chiếu, vẫn nồng nhiệt như cũ. Vừa chui vào chăn, bàn tay Lương Sở Uyên đã quen đường mò lên ngực Tô Yểu. Tô Yểu vỗ nhẹ tay anh một cái, “Không được đâu, cách âm không tốt.”
“Vậy anh nhẹ chút nhé?”
Tô Yểu vẫn lắc đầu, cô không kiểm soát được bản thân mình.
Lương Sở Uyên im lặng vài giây, nâng hông thúc nhẹ vào người cô, nói: “Em nhẫn tâm sao?”
Tô Yểu: “…”
————
Ghi chú của tác giả: Mẹ ơi nơi này có lưu manh
________________

Tô Yểu hết cách, đành phải đưa tay vào trong chăn, “Em giúp anh nhé?”
Lương Sở Uyên không lên tiếng, chỉ cúi mắt nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm khó dò. Cô dời tầm mắt đi, lòng bàn tay chạm phải một vật nóng rẫy, đột nhiên rụt lại một chút, nhưng rất nhanh đã phản xạ theo thói quen, nắm lấy nó, di chuyển lên xuống. Vật trong tay vừa thô vừa lớn, đến cuối cùng Tô Yểu mỏi nhừ cả tay mà Lương Sở Uyên vẫn chưa bắn ra. Cô dùng lòng bàn tay xoa nhẹ phần đỉnh, chỉ nghe Lương Sở Uyên khẽ rên một tiếng, lỗ nhỏ liền rỉ ra… Anh thần sắc tự nhiên, giọng nói trầm thấp: “Ướt không?”
Tai Tô Yểu tê dại, có chút ngượng ngùng kẹp chặt hai chân, “Không có.”
Lương Sở Uyên quá hiểu cô, biết cô chẳng qua là khẩu thị tâm phi. Anh cong môi cười, đưa tay xuống thăm dò, quả nhiên cách một lớp quần lót sờ thấy một mảng ấm áp ẩm ướt. Anh nhướng mày, “Vậy đây là cái gì?”
Tô Yểu vội vàng né tránh, “Thật sự không…”
Lương Sở Uyên lại không cho cô cơ hội từ chối, cúi đầu hôn cô, động tác tay nhanh nhẹn, vừa sờ vừa xoa, khi cô còn chưa kịp phản ứng đã lột sạch quần áo trên người cô. Tô Yểu nhìn người đàn ông đang đè trên người mình, vừa tức vừa buồn cười, nhỏ giọng hỏi: “Anh có phải cố ý không?”
Lương Sở Uyên không mở miệng, trực tiếp dùng ánh mắt hỏi: Em đoán xem?
Tô Yểu liếc anh một cái thật sâu, tránh đi suy nghĩ chân thật của chính mình, nửa thật nửa giả nói: “Bởi vì anh hư.”
“Nói anh hư à?” Lương Sở Uyên véo má cô, “Em có tin lát nữa anh sẽ làm em ngày mai không xuống nổi giường không?”
Tô Yểu: “…” Người này, lúc nói những lời này, thật đúng là vừa thông thuận lại vừa lưu loát.
Nhìn vẻ mặt chịu trận của cô, Lương Sở Uyên cười vô cùng vui vẻ. Anh nhấc hai chân cô lên, đưa côn thịt vào, không vội tiến sâu mà chỉ cọ xát ở cửa huyệt. Anh thờ ơ hỏi: “Cách âm thật sự không tốt à?”
Tô Yểu bị anh giày vò nửa vời, tiếng rên mắc kẹt trong cổ họng không thoát ra được, chỉ có thể rên rỉ gật đầu, rồi lại lắc đầu, “Không biết…”
Lương Sở Uyên cười gian xảo: “Vậy lát nữa Yểu Yểu nhớ nhịn một chút nhé.” Không đợi cô trả lời, côn thịt liền lập tức tiến vào!
Nhất thời Tô Yểu trừng lớn hai mắt, cả người căng cứng, dùng tay siết chặt lấy miệng mới không phát ra âm thanh. Cô rút một tay ra đánh Lương Sở Uyên, không nhẹ không nặng đập lên cánh tay anh. Anh cũng không hề rên một tiếng, không chịu chút ảnh hưởng nào, một tay nhấc mắt cá chân cô lên liền đại khai đại hợp va chạm cắm rút. Anh có thể nhịn không phát ra tiếng nhưng Tô Yểu lại không thể. Tiếng rên rỉ yêu kiều bị bàn tay bịt kín biến thành những tiếng nức nở trầm đục. Chân cô run rẩy, ngực cũng rung theo, ngay cả chiếc giường cũng rung lắc mơ hồ phát ra tiếng “kẽo kẹt”.
________________

Tô Yểu cứ nghĩ sau khi mình thừa nhận đã trộm sổ hộ khẩu để đi đăng ký kết hôn, Mộc Vi sẽ có phản ứng nổi trận lôi đình, châm chọc mỉa mai hoặc là buồn bã không nói lời nào… Nhưng cô không ngờ bà lại bình tĩnh đến thế này.

Bình luận (0)

Để lại bình luận