Chương 114

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 114

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Đêm Thăng Hoa Và Lời Hứa “Em Sẽ Không Rời Xa Anh”

“Đừng… Ngứa quá…” Khi không tỉnh táo, Tô Yểu đã nói quá nhiều lời tự mâu thuẫn. Cô nhìn lên trần nhà, mắt hoa đến mức bóng đèn thủy tinh như nhân đôi, hoảng hốt nhớ lại mình từng đọc qua một chương nào đó trong một cuốn truyện. Tình dục hòa hợp làm người ta trẻ ra. Hòa hợp… Cô và Lương Sở Uyên dường như là vô cùng hòa hợp.

Trong cơ thể dòng điện không ngừng chạy loạn, Tô Yểu không khỏi kẹp chặt hai chân, tùy ý kẹp lấy đầu anh giữa hai đùi mình. Cô ngứa đến cực điểm, chỉ có thể xoa nắn bầu ngực mềm mại của chính mình để giải tỏa phần nào. Người đàn ông quá khao khát, quá vội vàng, tiếng nước nhóp nhép vang vọng khắp phòng. Đầu lưỡi đảo qua lớp thịt mềm mại mẫn cảm ven đường đi, anh như tìm thấy lạc thú, cọ xát càng thêm mãnh liệt. Tô Yểu hét lên chói tai, muốn né tránh sự tấn công của Lương Sở Uyên, nhưng bất đắc dĩ trên đỉnh đầu chính là ván giường, cô không có chỗ trốn. Thân thể mềm mại cứng lại, liền đạt đến cao trào dưới bờ môi và chiếc lưỡi của Lương Sở Uyên.

Lương Sở Uyên chậm rãi thu lại đầu lưỡi. Anh lau đi vệt nước bắn ướt trên mặt mình, đem côn thịt hướng về phía cái miệng nhỏ đang tràn lan dâm thủy, côn thịt đột ngột tiến vào, nháy mắt bị thủy triều bốn phương tám hướng siết chặt lấy. Anh sung sướng đến cả thể xác lẫn tinh thần đều khoan khoái, không nhanh không chậm di chuyển. Vừa ngắm nhìn người phụ nữ đang trong cơn cao trào, vừa thao lộng nộn huyệt của cô quả là chuyện vui thú nhất trên đời.

Cao trào kéo dài không dứt, phần tình dục hòa hợp này làm Tô Yểu hưng phấn đến không thể kiềm chế. Cô dục cầu bất mãn mà đón ý đưa đẩy theo nhịp thúc của anh, càng tạo điều kiện cho côn thịt cắm vào sâu hơn. Không đến vài lần qua lại, sống lưng phút chốc được người đỡ lên, cô được Lương Sở Uyên đỡ ngồi lên người anh.
“Tự mình động đi.”
“Ưm…” Cô khó chịu nhíu mày, hạ thể giống như dính chặt vào người anh, gắt gao áp sát, mỗi một cử động nhỏ đều có thể tác động đến huyệt thịt đang mấp máy.
“A… A… Thật lớn…”

Lương Sở Uyên chăm chú nhìn cô, không muốn bỏ lỡ một giây nào. Tô Yểu chìm trong bể tình quá đỗi mê người, là đóa hoa anh túc có độc, mỹ lệ mà nguy hiểm. Anh nghiện rồi, không thể rời xa, cũng không cho phép cô rời xa. Bàn tay to giữ chặt eo cô, anh hung hăng thúc mạnh về phía trước, đâm đến bầu ngực rung lắc dữ dội, nơi đó có bao nhiêu mềm mại anh vô cùng rõ ràng.

Trong cơ thể biến đổi nhanh chóng, trên ngực bị giày vò vuốt ve, eo Tô Yểu vừa mỏi lại vừa mềm nhũn. Cô vén mái tóc ướt ra sau gáy, chiếc cổ thon dài phủ một lớp mồ hôi thơm mịn màng. Âm thanh ư ư a a, cô vặn vẹo thân mình, tư thế rất khó chịu, mày cũng nhăn lại, “Không được… Ông xã, em không được rồi…”

Côn thịt chợt bị bóp chặt đến nghẹt thở. Lương Sở Uyên nhướng mày, lật người cô nằm nghiêng, sau đó gập hai chân cô lên trước ngực. Chính tư thế này, anh tiếp tục dùng sức đưa đẩy, thừa dịp cô đang cao trào cùng cô trầm luân. Bên trong vô cùng chặt chẽ, anh sung sướng đến cực điểm.
“A… Mau… mau ra đi!”
“Không ra được.” Anh khoái trá vỗ lên cặp mông đầy đặn của cô, càng cắm càng nhanh, nơi giao hợp bọt nước bắn tung tóe, dâm dục không thể tả. Đến cuối cùng, anh khó có thể tự chủ mà hừ một tiếng, toàn thân thần kinh căng cứng, “Chúng ta cùng nhau ——” Vừa dứt lời, cả hai cùng run rẩy thân thể. Mùi vị tình dục mơ hồ lan tỏa, cả căn phòng kiều diễm.

Sự thật chứng minh, hiệu quả cách âm của khách sạn quả thực không tồi. Buổi tối hôm đó, họ chỉ có thể nghe thấy thanh âm của đối phương.

Ngày hôm sau, Lương Sở Thương và Lương Mặc liền trở về Ôn Thành. Tô Yểu cùng Lương Sở Uyên về muộn hơn họ một chút, ghé qua một trấn cổ. Vị trí của trấn cổ này không mấy thuận lợi, không theo kịp làn sóng phát triển du lịch, cho nên người đến đây cũng không nhiều. Hơn nữa người trẻ tuổi trong trấn đều đã lên thành phố lớn lập nghiệp, dân bản địa cũng chẳng còn lại bao nhiêu. Đi trên con đường lát đá ẩm ướt sau cơn mưa, thậm chí còn có chút tiêu điều.

Bình luận

Để lại bình luận