Chương 8

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 8

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Đến tuần trực, Trì Dao phải ở lại bệnh viện cả ngày.

Trương Nhất Minh có gọi cho cô. Ban ngày cô thấy nhưng không trả lời. Tối hắn gọi lại, cô cũng mặc kệ.

Trong lúc nghỉ ngơi, Trì Dao bất giác mở khung chat với Trương Nhất Minh. Mấy ngày nay, đa phần đều là hắn chủ động, cô rất ít khi trả lời.

Cô biết bản thân mình cũng có vấn đề.

Không ai cam lòng cứ mãi lấy mặt nóng đi dán mông lạnh.

Nhưng đối với Trương Nhất Minh, cô cũng không thấy áy náy. Có lẽ do cô vốn vô tâm. Gặp người không khơi gợi được hứng thú, dù đối phương nhiệt tình đến mấy, cô đều không để vào mắt.

Thoát ra, Trì Dao lướt xuống, nhìn thấy cái tên Giang Diễm liền dừng lại.

Mấy ngày nay Giang Diễm không tìm cô.

Chắc vẫn đang ngượng ngùng?

Trì Dao không thích thiếu nợ người khác. Cô tắt điện thoại, lấy hộp bánh quy trong tủ bát. Đây là bánh cô nướng tối qua.

Trì Dao vốn là một “trạch nữ”. Ngày thường rảnh rỗi sẽ ở nhà làm đồ ăn vặt, sau đó mang lên bệnh viện. Mọi người trong phòng đều thích, nhất là Diêu Mẫn Mẫn.

Phần này vốn là để dành cho Diêu Mẫn Mẫn.

Cô không báo trước, trực tiếp mở cửa, sang nhà đối diện ấn chuông.

Cửa mở rất nhanh.

Giang Diễm nhìn thấy Trì Dao, vẻ mặt không chút kinh ngạc. Hắn vẫn giữ tư thế mở cửa, ánh mắt liếc qua hộp bánh: “Cho tôi?”

Trì Dao bị sự thẳng thắn của hắn làm cho sững sờ. Cô gật đầu, đưa qua: “Bánh tôi tự làm, cậu ăn thử xem.”

Giang Diễm cầm lấy, khóe miệng khẽ cong. “Cảm ơn.”

“Không cần khách khí.” Tay không còn gì, Trì Dao đành chắp tay sau lưng: “Cơm tối nay cậu định ăn gì?”

Giang Diễm nhìn cô: “Tôi cũng chưa biết.”

Trì Dao liền đề nghị: “Hay chúng ta ra ngoài ăn?”

“Ra ngoài phiền lắm.” Giang Diễm phản ứng cực nhanh, như thể biết cô định nói gì: “Hay là ăn ở nhà đi.”

Trì Dao tưởng hắn muốn gọi đồ về: “Vậy cậu muốn ăn gì?”

Giang Diễm nghĩ ngợi: “Ăn lẩu nhé?”

“Ở nhà ăn lẩu à,” Trì Dao nhắc hắn: “Cậu chuẩn bị nguyên liệu rồi sao?”

Hắn trả lời dứt khoát: “Không. Nhưng chúng ta có thể đi siêu thị trong tiểu khu mua.”

“Còn phải đi mua…”

Vậy không phải càng phiền hơn sao?

Trì Dao chưa kịp nói ra suy nghĩ, lại nghe hắn hỏi: “Có được không? Chị.”

##

Bình luận

Để lại bình luận