Chương 87

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 87

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Không gian chật hẹp dường như khiến mọi cảm xúc bùng nổ dữ dội hơn. Giang Diễm không còn là cậu sinh viên ngoan ngoãn. Hắn là một con thú hoang đang đói khát, đang đánh dấu lãnh thổ của mình.

Hắn kéo chiếc váy ngủ của cô lên tận eo, bàn tay thô bạo xé toạc chiếc quần lót mỏng manh. Hắn không cần áo mưa. Hắn muốn cô, trần trụi và nguyên sơ nhất.

“Em muốn chị…” Hắn gầm gừ bên tai cô, “Nói lại lần nữa.”

“Nói… cái gì…” Trì Dao thở dốc, tâm trí cô đã bị dục vọng thiêu đốt.

Hắn dùng đầu gối tách hai chân cô ra, để lộ lối vào ẩm ướt. Cự vật nóng bỏng, sưng to đến đáng sợ, chỉ trực chờ ở cửa huyệt.

“Nói chị yêu em.” Hắn thì thầm, rồi bất ngờ thúc mạnh vào.

“A!”

Trì Dao thét lên. Cảm giác căng trướng và đau đớn khiến cô co rúm lại, nhưng hắn không cho cô cơ hội thích nghi. Hắn giữ chặt hông cô, bắt đầu luật động một cách tàn nhẫn.

Tấm gương phản chiếu rõ ràng từng cú thúc sâu của hắn, từng gợn sóng run rẩy trên làn da trắng nõn của cô. Trì Dao nhìn thấy chính mình trong gương, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly, mái tóc dài xõa tung, và cơ thể đang bị hắn chiếm đoạt một cách trọn vẹn.

“Nói đi, Dao Dao…” Hắn thúc mạnh hơn, cự vật như muốn xé toạc cô ra.

Cơn đau ban đầu nhanh chóng bị khoái cảm mãnh liệt thay thế. Cảm giác tội lỗi, kích thích khi làm tình ở một nơi như thế này khiến Trì Dao run rẩy.

“Em… em chậm lại… a…”

“Nói chị yêu em!” Hắn gầm lên, bàn tay trượt lên, siết lấy cổ cô, không quá mạnh, nhưng đủ để cô cảm thấy bị áp chế tuyệt đối.

“Chị… chị yêu… A! Yêu em!”

Như một lời nguyền được giải, Giang Diễm gầm lên một tiếng, rồi bắt đầu tăng tốc. Hắn thao cô như vũ bão. Tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang vọng trong không gian nhỏ hẹp. Hắn nâng một chân cô lên, gác lên vai hắn, tư thế này khiến hắn tiến vào sâu hơn, chạm đến nơi sâu thẳm nhất.

Trì Dao không còn biết gì nữa. Cô chỉ biết bấu chặt lấy tấm lưng rắn chắc của hắn, móng tay cào sâu vào da thịt, mặc cho hắn đưa cô lên hết đỉnh cao này đến đỉnh cao khác.

Hắn cắn vào vai cô, giọng nói khàn đặc, đứt quãng: “Chị là của em… Chỉ của một mình em thôi…”

Tiểu huyệt cô co rút dữ dội. Hắn gầm lên lần cuối, rồi bắn ra, dòng tinh dịch nóng bỏng lấp đầy bên trong cô.

Cả hai cùng ngã xuống tấm thảm lông mềm mại. Hơi thở hỗn loạn. Không ai nói một lời nào, chỉ có tiếng tim đập thình thịch.

Một lúc lâu sau, Giang Diễm mới ngẩng đầu lên, liếm đi vệt mồ hôi trên má cô.

“Em tin rồi.”

Bình luận

Để lại bình luận