Chương 32

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 32

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Bản Năng Thợ Săn

Vãn Phong nhận ra Đại Sơn không chỉ thay đổi ở trên giường. Anh ta thay đổi ở mọi nơi.

Hôm đó, nàng lại dắt anh ta lên núi. Nàng dạy anh ta cách cầm cái ná cao su. “Nhìn này, kẹp hòn đá vào đây, kéo căng ra…”

Anh ta thuận tay trái, cầm cái ná hơi ngược, nhưng Vãn Phong không để ý. Nàng chỉ vào con chim sẻ đang đậu tít trên cành cây cao. “Nhắm vào nó… rồi thả tay.”

Nàng chỉ làm mẫu một lần, rồi quay đi đào rau dại.

Một tiếng “vút” sắc lẻm vang lên. Con chim sẻ rơi lạch cạch xuống đất.

Vãn Phong ngẩn người. Nàng quay lại. Đại Sơn đã bình thản nạp hòn đá tiếp theo. Anh ta không cần nhắm lâu. Đôi mắt đào hoa của anh ta nheo lại, lạnh lùng và tập trung, khác hẳn vẻ ngây dại thường ngày.

Vút! Vút! Vút!

Chim sẻ rơi như mưa.

Vãn Phong đứng chết trân. Nàng dạy anh ta, nhưng nàng bắn cả buổi chiều chưa chắc đã được mười con. Anh ta… chỉ trong nửa giờ, cái gùi đã đầy ắp.

“Đại Sơn…” Nàng lắp bắp. “Anh…”

Anh ta quay lại, vẻ lạnh lùng biến mất, thay bằng nụ cười ngây ngô. Anh ta chỉ vào cái gùi: “Nhiều. Cho chị. Cho em Vũ.”

Tối đó, Trình Vũ sướng phát điên. Cả nhà được một bữa chim nướng no nê. Cha mẹ nàng đi làm về, cũng phải kinh ngạc trước tài săn bắn của “thằng ngốc”.

Sau bữa ăn, Vãn Phong đun nước, dẫn Đại Sơn ra hiên rửa mặt. Nàng lau mặt cho anh ta. Hơi thở nóng hổi của anh ta phả vào tay nàng. Lau xong, anh ta giành lấy cái khăn, vụng về lau lại mặt cho nàng.

Anh ta lau rất kỹ, từ trán, xuống má, rồi dừng lại ở môi nàng. Khăn mặt thô ráp cọ nhẹ lên đôi môi sưng mọng.

Đôi mắt anh ta tối sậm lại. Anh ta vứt cái khăn đi, ghé sát mặt, thì thầm: “Chị ơi… cắn miệng…”

Vãn Phong liếc vào trong nhà. Cha mẹ nàng đang xem tivi. Trình Vũ đã ngủ.

Nàng kéo tay anh ta. “Vào buồng.”

Cánh cửa ván gỗ khép hờ. Trong bóng tối, nàng vừa quay lại, đã bị anh ta đè nghiến lên vách tường, hôn ngấu nghiến. Nụ hôn không còn là “cắn” nữa, nó là xâm chiếm, là đòi hỏi, ướt át và cuồng nhiệt.

Bình luận

Để lại bình luận