Chương 53

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 53

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Kẻ Ghen Tị Với Chính Mình

Khi Tiêu Cảnh Duệ bắn ra lần nữa, Vãn Phong đã hoàn toàn bất tỉnh. Anh ta bắn lên tấm lưng trắng nõn, đầy vết cắn và dấu tay bầm tím của nàng.

Anh ta nằm vật ra, nhìn tấm thân mềm oặt như búp bê rách. Anh ta thắng rồi, nhưng lòng trống rỗng. Anh ta gọi bác sĩ gia đình, giọng lạnh lùng: “Đến phòng tôi. Tiêm cho cô ấy. Và cho thuốc.”

Anh ta tự tay lau rửa, bôi thuốc cho Vãn Phong, nhìn nàng thiếp đi trong mê man. Anh ta ngồi bên giường, hút thuốc.

Lần đầu tiên trong đời, Tiêu Cảnh Duệ cảm thấy ghen tị. Nực cười thay, anh ta lại đang ghen tị với chính bản thân mình.

Anh ta ghen với “Đại Sơn”.

Cái thằng ngốc khờ khạo, vụng về, chỉ biết gọi “chị ơi, khó chịu” ấy, lại có được thứ mà anh ta, Tiêu Cảnh Duệ, dùng cả quyền lực, tiền bạc và sự tàn nhẫn cũng không thể có được.

Đó là trái tim nàng.

Trời vừa sáng, anh ta đã mặc lại bộ vest đắt tiền, trở lại làm Nhị thiếu gia lạnh lùng. Anh ta để lại một tấm séc trên bàn, rồi rời đi, không một lần ngoảnh lại. Anh ta phải giải quyết con rắn độc Tiêu Hoành Thâm. Anh ta không thể để lộ điểm yếu của mình. Mà Vãn Phong, chính là điểm yếu chí mạng nhất.

Vãn Phong tỉnh dậy khi mặt trời đã lên cao. Nắng chiếu rực rỡ qua khung cửa sổ khổng lồ, nhưng nàng chỉ thấy lạnh lẽo.

Toàn thân nàng như bị xe tải cán qua, đau nhức không một chỗ nào lành lặn. Nơi bí ẩn sưng tấy, đau rát. Nàng nhìn thấy tấm séc trên bàn, bên cạnh là vỉ thuốc.

Nàng bật cười, một nụ cười thê lương.

Đau đớn thể xác không bằng nỗi đau trong tim. Anh ta xem nàng là gì? Một con điếm? Một món đồ chơi? Dùng bạo lực để chiếm đoạt, rồi dùng tiền để vứt bỏ?

Nàng run rẩy đứng dậy, tư thế đi xiêu vẹo, kỳ quái. Nàng mặc lại bộ quần áo nhàu nát của mình, không đụng đến tấm séc, lảo đảo bước ra khỏi căn biệt thự.

Nàng phải về nhà. Nàng phải trốn khỏi cơn ác mộng này.

Bình luận

Để lại bình luận