Chương 6

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 6

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Phòng Tắm

Trong chuồng ngựa có vài người đang chăm sóc ngựa, nghe vậy đều bật cười.

“Ồ, Lý Quân, cậu phát tài rồi! Người phụ nữ kia nhìn là biết có tiền. Chắc là được kim chủ bao, tích cóp không ít, giờ muốn tìm người đổ vỏ!”

“Ha ha! Nếu tôi là anh, đêm nay liền ở cùng cô ta!”

Nam sinh kia hối hận vì đã hét quá to. Cả trại ngựa này ai mà không biết Tô Tình là “tiểu tam” đi theo kim chủ.

Lý Quân vẫn bình tĩnh chải lông ngựa. Một lát sau, anh ta rửa tay, lau khô, không nói một lời mà đi ra.

“Anh hai…” Nam sinh (Vệ Tiểu Kiệt) lo lắng. “Bọn họ nói giỡn, anh đừng giận.”

“Em làm việc của mình đi.” Giọng Lý Quân không rõ vui giận.

Tô Tình đang xem phim, chán muốn chết. Cô kéo chăn trùm kín người, chỉ lộ khuôn mặt. Mãi đến khi một đôi ủng đen xuất hiện trước mặt, cô mới ngẩng lên, mỉm cười. “Nhanh vậy? Tôi còn tưởng phải đợi hai tiếng nữa.”

Lý Quân đứng đó, trên người còn vương mùi cỏ khô nồng đậm và mùi mồ hôi ngựa. Anh ta dường như muốn dùng cái mùi đó để xua đuổi cô.

Nhưng cô lại cười tủm tỉm, giang hai tay về phía anh ta.

Đôi mắt Lý Quân nhìn thẳng cô. Sau một lúc lâu, anh ta cúi người, bế cô lên.

Lý Quân làm như không thấy ánh mắt tò mò của những người đàn ông dưới lầu, lập tức bế Tô Tình lên phòng.

“Tôi muốn tắm.”

Ngay khi bị đặt lên giường, Tô Tình dùng sức ôm chặt cổ anh ta. “Bế tôi vào phòng tắm.”

Lý Quân trừng mắt, nhưng vẫn cúi người bế cô lên, đá văng cửa phòng tắm, đặt cô xuống bồn rửa mặt, xoay người rời đi.

“Này!” Tô Tình gọi.

Khi Lý Quân quay lại, anh ta thấy cô đang cởi cúc áo sườn xám. Cô cởi từ dưới lên. Lớp vải lụa từ từ tách ra, lộ ra cặp đùi trắng nõn. Bên trong không phải quần bảo hộ, mà là quần lót ren màu đen tuyền. Màu đen tương phản dữ dội với làn da trắng phát sáng của cô.

Cô cởi đến chiếc cúc trên cùng, cằm hơi ngửa ra sau, ngón tay thon dài khẽ vuốt ve chiếc cổ mảnh mai.

Giọng cô mang theo ý cười. “Ở đây chờ tôi tắm xong.”

“Nếu không,” cô liếm môi, “Tôi mà té ngã, anh lại phải vào bế tôi ra đó.”

Nhưng khi Tô Tình tắm xong, bước ra, Lý Quân đã đi mất. Trước cửa phòng tắm là một nữ phục vụ.

Tô Tình cười, phất tay bảo cô ta đi. Sau đó, cô cầm điện thoại lên gọi.

“Bác sĩ yêu cầu tôi thay thuốc. Tôi vừa tắm xong, không muốn cử động. Gọi bác sĩ giúp tôi được không?”

Ngoài dự đoán, Lý Quân cũng đi theo tới.

Hình như anh ta vừa tắm xong. Mái tóc đen còn hơi ẩm, nước nhỏ xuống sống mũi cao. Anh ta mặc áo thun đen, cánh tay rắn chắc nổi đầy gân xanh.

Tô Tình lúc này không còn tâm trạng đùa giỡn. Khi cô tắm, cô phải đứng, mắt cá chân dùng lực, giờ nó sưng tấy lên, đau buốt.

Bình luận

Để lại bình luận