Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Chìa Khóa

Lý Quân bế Tô Tình về phòng. Đặt cô lên giường, nhớ lời bác sĩ dặn, anh ta lật người cô lại, để cô nằm sấp.

Cô không nói. Anh ta cũng im lặng.

Thật lâu sau, anh ta lại nói. “Thật xin lỗi.”

“Đi ra ngoài.” Tô Tình nhàn nhạt nói.

Lý Quân đặt thuốc lên bàn, mở cửa đi ra.

Buổi trưa, Lý Quân thấy Vệ Tiểu Kiệt đi ra từ thang máy, bưng một phần cơm trưa, bảng số chính là phòng của Tô Tình. Cơm còn nguyên.

“Cô ấy không ăn?” Lý Quân nhíu mày.

Vệ Tiểu Kiệt gật đầu.

Buổi tối, sau khi biểu diễn xong, Lý Quân lại hỏi Vệ Tiểu Kiệt. “Buổi tối cô ấy ăn cơm không?”

“Chị ấy… không ăn ạ.” Vệ Tiểu Kiệt buồn rầu. “Em đưa ba lần rồi.”

“Em chuẩn bị bữa tối đi, anh đưa.” Lý Quân nói.

Lý Quân bưng khay cơm (thịt nướng và sữa dê, món cô thích hôm trước), đi đến quầy lễ tân, lấy chìa khóa dự phòng.

Anh gõ cửa ba lần. Không ai trả lời.

Không chút do dự, anh ta dùng chìa khóa mở cửa.

Tô Tình đang nằm sấp trên giường. Ánh đèn ngủ ấm áp chiếu lên làn da trắng nõn, vòng eo thon thả.

Cô không mặc quần áo. Một mảnh vải cũng không.

Nghe tiếng cửa mở, cô bừng tỉnh, quay đầu lại. Ánh mắt không hề hoảng sợ, chỉ có sự bực bội vì bị làm phiền.

Lý Quân bưng khay, đứng sững ở cửa, nhìn chằm chằm cơ thể trần truồng của cô.

“Ồ,” một lát sau, cô nhẹ nhàng trào phúng, “Hóa ra nhân viên ở đây có thể tùy ý ra vào phòng của khách hàng sao?”

Cô lười biếng trở mình, nằm nghiêng, một tay chống cằm, thản nhiên để lộ đường cong hoàn mỹ. “Khách hàng bị nhìn thấy hết rồi. Phải làm sao bây giờ?”

“Thực xin lỗi.”

“Ha, lại là ‘thực xin lỗi’?” Tô Tình nhướng mày. “Hay là tôi cũng nói ‘thực xin lỗi’, rồi anh cũng cởi hết cho tôi xem?”

Mặt Lý Quân trầm xuống. Anh ta đem khay đặt lên bàn. “Xin lỗi, tôi không biết cô không mặc quần áo. Nếu cô không hài lòng, tôi có thể bồi thường.”

“Bồi thường cái gì?” Đôi mắt cô còn hơi hồng, nhưng ánh nhìn đã sắc lại.

“Cô muốn cái gì?”

Tô Tình nhìn anh ta một hồi. “Tôi muốn tắm.”

Lý Quân im lặng. “Cô muốn tôi làm gì?”

“Bế tôi qua đó.” Cô nhướng mày, nụ cười mang theo vài phần khiêu khích.

“Tắm cho tôi.”

Cô nghĩ chắc chắn anh ta sẽ phẫn nộ cự tuyệt.

Nhưng, giây tiếp theo, Lý Quân đi tới, cúi người, bế thốc cô lên.

Một tay anh ta đặt ngang qua bầu ngực đầy đặn, tay kia luồn xuống dưới đùi cô, cứ thế trong tư thế cô đang nằm sấp mà bế thẳng người cô lên, đi vào phòng tắm.

Tô Tình ghé vào tay anh ta, bầu ngực bị cánh tay rắn chắc đè lên, cô cau mày hét lên. “Đau! Bỏ tôi xuống… A!”

Bình luận

Để lại bình luận