Chương 36

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 36

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Vết Roi Của Quá Khứ

Anh ta đứng đó, không biết đã bao lâu. Nước mưa chảy ròng ròng trên gương mặt cương nghị. Anh ta gầy đi. Gò má hóp lại, quầng mắt thâm quầng.

Họ đứng nhìn nhau qua hành lang. Tiếng mưa rơi là âm thanh duy nhất.

Tô Tình là người cử động trước. Cô cười, một nụ cười nhợt nhạt.

“Anh hai.” Giọng cô khàn khàn. “Em tưởng anh… chết ở trại ngựa luôn rồi.”

Lý Quân bước tới. Đôi mắt anh ta đỏ ngầu, nhìn cô chằm chằm.

“Em cũng gầy.”

Câu đầu tiên anh ta nói.

Tim Tô Tình như bị ai đó bóp nát. Nước mắt cô trào ra. Cô quay đi, giả vờ như không có gì. “Vào nhà đi. Ướt hết rồi.”

Cô vừa xoay người. Anh ta đã lao tới, ôm cô từ phía sau. Anh ta sập cửa lại.

Anh ta xoay người cô, đè cô vào cánh cửa.

“Em…”

Anh ta không cho cô nói. Anh ta hôn cô. Một nụ hôn cuồng dại, mang vị của mưa, của thuốc lá (anh ta hút thuốc?), và của sự tuyệt vọng.

“Em nhớ anh.” Cô thì thầm giữa nụ hôn.

“Nói dối!” Anh ta gầm gừ. “Nhớ sao không gọi cho anh?”

“Anh cũng có gọi cho em đâu!”

“Anh…” Anh ta khựng lại.

Anh ta không giải thích. Anh ta xé toạc chiếc áo phông của cô. Anh ta kéo tụt chiếc quần ngủ của cô. Thô bạo. Vội vã.

Anh ta không cởi quần mình. Anh ta chỉ kéo khóa xuống, giải phóng cự vật đang gầm thét.

Anh ta nhấc một chân cô lên, tách cô ra, và đâm vào.

Khô khốc.

“A!” Tô Tình hét lên. Đau.

“Lý Quân… đau… không có…”

“Im miệng!”

Anh ta thúc mạnh. Không có bôi trơn, không có dạo đầu. Chỉ có sự xâm nhập thô bạo.

“Em nghĩ anh bỏ em à?” Anh ta thúc.

“A!”

“Nghĩ anh cũng như bọn chúng à?” Anh ta thúc mạnh hơn.

“Không… em không…”

“Em dám bỏ bữa! Dám gầy đi!”

Anh ta như một con thú bị thương, điên cuồng trút giận lên cô. Tô Tình vừa đau vừa sợ, nhưng cô không chống cự. Cô vòng tay ôm lấy cổ anh ta.

Máu.

Cô cảm nhận được vị mặn. Không phải máu của cô. Môi cô chạm vào một vết thương hở trên vai anh ta.

Cơn đau của cô tan biến, thay bằng cơn đau của anh ta. Mật dịch của cô bắt đầu trào ra, đón nhận anh ta.

Cô khóc nức nở. “Anh hai… Anh hai… Em xin lỗi…”

Anh ta thúc mạnh thêm vài chục cái, rồi gầm lên, bắn sâu vào bên trong cô.

Họ lôi nhau vào phòng ngủ. Anh ta lại đè cô xuống, làm thêm một lần nữa. Lần này, anh ta cởi hết đồ.

Và Tô Tình thấy nó.

Khi anh ta xoay người, tìm bao cao su.

Toàn bộ tấm lưng anh ta.

Từ bả vai xuống đến thắt lưng. Chằng chịt. Những vết lằn roi đã đóng vảy, tím bầm. Có vết còn mới, rỉ máu.

Tô Tình sững sờ. Cô ngồi bật dậy.

“Lý Quân…”

Anh ta vội vã với lấy cái áo.

“Lý Quân! Lưng anh!”

Cô lao tới, giữ tay anh ta lại. Cô đứng sau lưng anh ta. Nước mắt cô rơi lã chã.

Từng ngón tay run rẩy, cô chạm vào những vết thương.

“Ai…” Giọng cô lạc đi. “Ai… đánh anh?”

Bình luận

Để lại bình luận