Chương 5

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 5

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: HƯƠNG VỊ CỦA THANH XUÂN

“Nhìn qua, chỉ là một cậu bé.” Lương Sam thầm nghĩ.

Nhưng giọng nói đêm qua thì hoàn toàn không có cảm giác của một người ít tuổi. Đó là sự từng trải, sự khêu gợi được kiểm soát một cách hoàn hảo.

Cô lại nghĩ đến thứ âm thanh đã đưa cô vào giấc ngủ như bị thôi miên đó. Một sự mâu thuẫn thú vị.

Ánh sáng mặt trời của tháng Chín vẫn còn chói mắt. Mùa hè quật cường mãi chẳng chịu qua đi.

Nhà của Lương Sam ở gần khu có nhiều trường đại học. Lý do cô chọn mua nhà ở đây rất đơn giản: gần trường đại học sẽ có rất nhiều quán ăn ngon và rẻ. Cô là một người vô cùng lười nấu cơm. Mảnh đất này đối với cô rất quen thuộc, vì bốn năm đại học cô đều lăn lộn ăn hàng quán trong khu này.

Cô bạn thân Đồng Giai Hân, cùng với “bạn trai tiểu chó săn” của cô ấy – Thái Thành, cũng là quen nhau ở đây. Một lần Giai Hân đi ra khỏi cửa nhà Lương Sam, đi qua cổng trường đại học nào đó, và bất ngờ “nhặt” được một cậu em.

Sáng thứ bảy.

Lương Sam đứng trước tủ quần áo, đắn đo. Cuối cùng, cô chọn một chiếc áo thun trắng đơn giản, bên dưới là quần sooc cao bồi màu lam nhạt.

Dù sao cũng là đi đến trường đại học, cô không muốn mình trông quá “công sở”, lạc lõng giữa đám trẻ. Mái tóc dài màu hạt dẻ được buộc cao thành kiểu đuôi ngựa. Cả người nhìn qua vừa trẻ trung lại tươi sáng, chẳng ai nghĩ đây là một “bà cô” đã sắp bước qua ngưỡng ba mươi.

Lúc cô đến cổng trường Đại học A, từ xa đã thấy Đồng Giai Hân cùng một chàng trai cao lớn đang ôm ấp trêu đùa nhau.

Đây là lần đầu tiên Lương Sam nhìn thấy Thái Thành.

Cậu ta có một thân hình cao lớn, vạm vỡ, nhưng khuôn mặt lại có nét ngây thơ, mặc đồ thể thao màu trắng, cả người như một con chó Samoyed to xác đang chờ được vuốt ve. Đứng cạnh một Đồng Giai Hân nhỏ xinh, trông họ thật sự xứng đôi.

“Tam Tam, ở đây!” Đồng Giai Hân vẫy tay. Chú “Samoyed” bên cạnh cũng xoay người nhìn sang.

Lương Sam chậm rãi đi đến, dùng ánh mắt không rõ ý vị nhìn hai người, khóe môi nhếch lên cười tủm tỉm.

Đồng Giai Hân giơ mười ngón tay đang đan vào nhau của hai người lên: “Đây là chó con nhà mình, Thái Thành.” Nói xong, cô ấy quay sang cười hề hề với Lương Sam, rồi nói với Thái Thành: “Đây là người em nói với anh đó, Lương Sam. Hôm nay chúng ta phải giúp Tam Tam tìm xem, có nam sinh nào chất lượng tốt không.”

Lương Sam cười, gật đầu với Thái Thành. Cô chưa kịp đánh Đồng Giai Hân một cái, liền thấy Thái Thành ôm chầm lấy bạn gái mình, tay để sau gáy cô ấy, cười cười nói: “Chào chị Tam Tam. Em thấy bạn học của em cũng không xứng với chị đâu.”

“Đừng nghe cô ấy nói bậy. Không phải đến xem thi đấu à? Nhanh đi thôi.” Lương Sam không muốn đứng đây ăn “cẩu lương” (cơm chó – xem người khác tình tứ), cô đi trước về phía sân vận động.

Bình luận

Để lại bình luận