Chương 38

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 38

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: BÁNH ĐẬU VÀ NỤ HÔN VỤNG TRỘM

Cuối tuần, Kha Tùng Ứng xuất viện. Việc đầu tiên anh làm, là chạy xe máy đến nhà cô.

“Đi học bù.”

Anh đưa cô về nhà anh. Ngôi nhà vẫn lạnh lẽo, nhưng hôm nay, trên bàn đầy ắp đồ ăn sáng. Bánh bao, sữa đậu nành, bánh quẩy, cháo…

“Em ăn đi. Ăn nhiều vào. Gầy quá.”

Tô Nhuyễn ngồi xuống, cầm một cái bánh đậu. Cô cắn một miếng. Ngọt.

Anh ngồi đối diện, chống cằm, nhìn cô. Chỉ nhìn.

“Anh không ăn à?”

“Anh ăn rồi.”

Cô ăn, anh nhìn. Ánh mắt anh nóng rực, như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

“Kha Tùng Ứng… anh nhìn gì…”

“Nhìn vợ anh ăn.”

“Em không phải…”

“Sắp rồi.”

Cô ăn xong, trên mép dính chút vụn bánh. “Em no rồi.”

“Dính kìa.”

Cô đưa tay lên quệt. “Hết chưa?”

“Chưa.” Anh đứng dậy, đi vòng qua.

Cô nghĩ anh sẽ lấy khăn giấy. Anh không làm. Anh cúi xuống.

Anh vươn lưỡi, liếm sạch vụn bánh trên môi cô.

“Hết rồi,” anh nói, giọng khàn đi. “Ngọt.”

Tô Nhuyễn sững sờ. Cả người nóng bừng.

“Học… học bài!” Cô lắp bắp.

“Học.” Anh cười. Anh kéo cô, không phải vào phòng học. Anh đẩy cô ngã xuống sô pha.

“Kha Tùng Ứng! Anh nói… anh hứa… em không cho phép…”

“Anh không chạm vào em.” Anh đè lên người cô, hai tay chống hai bên, vây cô lại. “Anh chỉ hôn thôi.”

“Không…”

“Hay là,” anh thì thầm. “Em cho phép?”

Tô Nhuyễn cắn môi. Tim cô đập loạn xạ.

“Ngoan,” anh dỗ dành. “Hôm nay anh đau đầu. Hôn anh một cái, anh mới có sức học.”

Cô… tin anh.

Cô nhắm mắt, nhón người, hôn nhẹ lên môi anh.

Như chuồn chuồn lướt nước.

“Không đủ.” Anh gầm gừ.

Anh cúi xuống, chiếm lấy môi cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận