Chương 46

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 46

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: CHIẾC GHẾ PHÍA SAU

Kỳ thi diễn ra trong ba ngày. Ba ngày cấm dục.

Kha Tùng Ứng như một con thú bị nhốt. Anh làm bài thi trong vòng một tiếng, rồi nộp giấy, đi ra ngoài, đứng ở hành lang.

Anh đứng, hút thuốc, và chờ cô.

Tô Nhuyễn bước ra, mệt mỏi. “Sao anh còn ở đây?”

“Đợi em.”

“Anh không về ôn bài à?”

“Ôn xong rồi.” Anh búng mẩu thuốc. “Đi. Về ‘nhà’.”

Kết quả có.

Lương Ngọc Mai bước vào lớp, mặt cô… không thể diễn tả được.

“Hạng nhất… Lý Tiêu.”

Cả lớp vỗ tay.

“…Hạng 23… Tô Nhuyễn.”

Tô Nhuyễn mỉm cười. Cô tiến bộ rồi.

“Hạng… 24…” Lương Ngọc Mai hít một hơi. “Kha Tùng Ứng.”

Cả lớp. Im phăng phắc.

Im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng ruồi bay.

“Cái… cái gì?” Từ Tiểu Bàng quay xuống, lắp bắp.

Kha Tùng Ứng không quan tâm. Anh đang bận tính toán kỳ kinh nguyệt của Tô Nhuyễn.

“Kha Tùng Ứng!” Lương Ngọc Mai gõ thước. “Câu cuối môn Lý, 10 điểm. Tại sao em không làm?”

Anh ngẩng đầu. “Em quên.”

Cả lớp: “…”

Giáo viên Vật lý, đứng ngoài cửa, suýt ngất. “Quên?! Câu đó là câu nó giỏi nhất!”

“Và,” Lương Ngọc Mai tiếp tục. “Vì thành tích đã thay đổi. Lớp ta… sắp xếp lại chỗ ngồi.”

Tim Tô Nhuyễn đập thót.

“Tô Nhuyễn. Em… vẫn ngồi chỗ cũ.”

Cô thở phào.

“Kha Tùng Ứng.”

Anh đứng dậy, cao lừng lững.

“Em muốn ngồi đâu?”

Cả lớp nín thở.

Anh không nói. Anh xách cái bàn của mình lên. Anh đi.

Anh đi xuống cuối lớp.

Anh đặt chiếc bàn xuống.

“RẦM!”

Ngay phía sau Tô Nhuyễn.

Anh ngồi xuống, gác chân.

“Chào bạn bàn trên,” anh thì thầm, đủ để cô nghe thấy. “Sau này… nhờ em ‘chỉ giáo’ nhiều.”

Tô Nhuyễn cúi gằm mặt. Sống lưng cô, tê rần.

Bình luận (0)

Để lại bình luận