Chương 48

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 48

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: CON HẺM TỐI VÀ LỜI HỨA CỦA MÙA HÈ

Buổi tối, anh đưa cô về.

“Ba mẹ em ở nhà.” Cô nói.

“Anh biết.” Anh dừng xe ở đầu ngõ. “Anh không vào.”

“Vậy… em vào.”

“Khoan.”

Anh kéo tay cô. Không phải vào nhà. Anh kéo cô vào con hẻm nhỏ, tối om, bên cạnh siêu thị. Nơi anh từng…

“Kha Tùng Ứng…”

Anh ép cô vào tường. Hơi thở anh gấp gáp. “Anh nhịn cả ngày rồi.”

“Không… ở đây… bẩn…”

“Yên nào.” Anh hôn cô.

Môi lưỡi quấn quýt. Tay anh, thành thạo, luồn vào váy cô.

“Hôm nay mặc màu gì?” Anh thì thầm.

“Màu… màu trắng…”

Anh cười. “Anh thích màu đen hơn.”

Anh kéo quần lót cô sang một bên. Ngón tay anh, thô ráp, cắm vào.

“A…” Cô cắn vào vai anh, ngăn tiếng rên.

Nơi này quá công cộng. Tiếng bước chân, tiếng xe cộ… chỉ cách họ vài mét.

Sự lén lút này… kích thích đến điên dại.

Anh di chuyển ngón tay. “Ướt hết rồi, tiểu tổ tông. Em cũng muốn, đúng không?”

“Em… em…”

Anh tìm thấy điểm G. Anh ấn mạnh.

Cô co giật, bụng thắt lại. Cô bắn ra. Dòng nước ấm nóng, chảy ướt đẫm tay anh, chảy dọc xuống đùi cô.

Anh rút tay ra, đưa lên miệng, liếm sạch.

“Ngon.”

Anh kéo quần áo cô lại. “Về đi. Trước khi anh không nhịn được.”

Tô Nhuyễn vẫn còn run rẩy. Cô dựa vào tường, thở.

“Kha Tùng Ứng.”

“Hửm?”

“Hè này…” Giọng cô nhỏ xíu, như tiếng muỗi kêu. “Anh muốn… phần thưởng gì…”

Anh khựng lại.

“…Em… em đều cho anh.”

Anh nhìn cô. Trong bóng tối, anh không thấy mặt cô, nhưng anh thấy được sự quyết tâm.

“Em nói thật?” Giọng anh khàn đi.

“Thật.”

Anh cười. Một nụ cười rạng rỡ. “Tốt. Em hứa rồi đấy.” Anh hôn lên trán cô. “Về ngủ đi. Hè này… sẽ dài lắm.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận