Chương 8

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 8

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Lời thì thầm trong hơi nước
Sự xâm nhập từ phía sau còn dữ dội hơn. Nó mang tính chiếm hữu tuyệt đối. Thư Tâm vùi mặt vào gối, cố gắng nuốt tiếng thét vào trong. Da đầu cô tê dại.
“Đừng che giấu. Tôi muốn nghe em.” Anh gầm gừ bên tai cô, bàn tay to lớn nắm lấy bầu ngực cô từ phía trước, xoa nắn.
Khoái cảm nhân lên gấp bội. Cô không thể chịu đựng được nữa.
Anh di chuyển, và cô nhận ra mình đang run rẩy. Anh đột nhiên dừng lại, hơi thở nóng rực phả vào gáy cô. “Em thực sự đã kết hôn năm năm?”
Câu hỏi đó như một gáo nước lạnh. Ký ức về Đức Hải, về căn nhà, về bệnh viện… ập về. Cô cứng đờ.
Sự thay đổi nhỏ nhất trong cơ thể cô, anh đều cảm nhận được. Anh cúi xuống, thì thầm: “Em… không giống một người đã có gia đình. Em quá… đói khát.”
Lời nói đó, thay vì làm cô xấu hổ, lại khơi lên một đợt sóng ngầm. Anh nói đúng.
Anh tiếp tục, còn mạnh mẽ hơn trước, như để trừng phạt sự xao lãng của cô. Và khi anh gầm lên, trút ra dòng dung nham nóng bỏng lên tấm lưng ong của cô, Thư Tâm chỉ có thể nằm bất động, tan rã.
Cô lảo đảo bước vào phòng tắm, đôi chân như không còn là của mình. Cô đứng dưới vòi sen, nước mắt hòa lẫn với dòng nước. Cô đã làm gì thế này?
Lăng Thiệu bước vào, trên người vẫn còn dấu vết của cuộc hoan lạc. Anh đứng dưới vòi nước cùng cô. “Giận à?”
Cô lắc đầu, không dám nhìn anh.
Anh vòng tay ôm cô từ phía sau, kéo cô dựa vào lồng ngực rắn chắc của mình. “Làm thêm một lần nữa.”
Cô kinh ngạc. “Anh… vẫn có thể?”
Anh cười trầm. “Ham muốn của tôi rất mạnh. Sợ là em không chịu nổi.”
Cô nhìn xuống. Cô không thể tin được. Nó vẫn đang ngẩng cao đầu.
Lần này, cô không còn sự bối rối ban đầu. Cô quỳ xuống, trong làn hơi nước mờ ảo, chủ động ngậm lấy nó.
Anh kéo cô đứng dậy, ép cô vào bức tường gạch men lạnh lẽo. Anh nhấc một chân cô lên, và một lần nữa, lấp đầy cô. Nước từ vòi sen xối xả. Cô không phân biệt được đâu là nước, đâu là mồ hôi, đâu là…
“Chồng… ơi…” Cô nức nở, gọi ra một tiếng mà chính cô cũng không hiểu tại sao.
Lăng Thiệu sững lại. Rồi anh như con thú được tháo xích. Anh hôn cô ngấu nghiến, động tác trở nên cuồng bạo. “Gọi lại lần nữa!”
Cô bị anh làm cho điên cuồng, cơ thể co giật liên hồi trong một cơn cực khoái bất tận, tiếng rên rỉ hòa vào tiếng nước.
Kết thúc, anh vẫn ôm chặt cô. “Hài lòng chứ?”
Cô tựa vào ngực anh, thở dốc. Qua một lúc lâu, cô khẽ gật đầu. “Hài lòng.”

Bình luận

Để lại bình luận