Chương 53

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 53

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Bão Tố Trong Nơi Trú Ẩn
Thư Tâm trở về “nơi trú ẩn” của mình, lòng nhẹ nhõm. Cô mở cửa sổ, để nắng chiều ùa vào. Cô cắm lại bình hoa. Cô cảm thấy mình thực sự được tái sinh.
Cô đang sắp xếp lại tủ quần áo – vài bộ đồ cũ của cô, và cả chục chiếc váy đắt tiền Lăng Thiệu mua – thì chuông cửa vang lên.
Không phải Lăng Thiệu. Anh luôn gọi trước.
Cô ngập ngừng nhìn qua mắt mèo.
Là Tống Văn.
Tim Thư Tâm như rơi xuống.
Tống Văn đứng đó, mặc một bộ đồ hàng hiệu, đeo kính râm che gần hết mặt. Nhưng cô ta đang run rẩy.
Thư Tâm không thể không mở cửa. “Tống Văn…?”
Ngay khi cửa vừa mở hé, Tống Văn đẩy mạnh, xông thẳng vào nhà. “Mày!”
Cô ta giật chiếc kính râm xuống. Đôi mắt cô ta đỏ ngầu, sưng húp. “Mày dám trốn ở đây?”
“Cậu… sao cậu biết…”
“Tao thuê thám tử! Tao biết hết! Mày dám ly hôn chồng mày để cướp Lăng Thiệu! Mày dám!”
Tống Văn như một cơn bão. Cô ta lao vào phòng ngủ. Cô ta nhìn thấy những chiếc váy Lăng Thiệu mua. Cơn ghen tuông bùng nổ.
“Mày mặc đồ của anh ấy mua! Mày dám!”
Cô ta giật những chiếc váy xuống, dùng móng tay cào, xé chúng. Thư Tâm lao vào can. “Đừng! Tống Văn! Cậu bình tĩnh lại!”
“Bình tĩnh?” Tống Văn cười lên man dại. “Mày bảo tao bình tĩnh?”
Cô ta nhìn thấy bàn trang điểm, nơi Thư Tâm vừa bày ra những món mỹ phẩm Lăng Thiệu mua ở khách sạn.
“À… cả cái này nữa…” Tống Văn run rẩy. “Anh ta mua cho mày… Anh ta chưa bao giờ mua cho tao những thứ này…”
Cô ta cầm lấy lọ serum vàng óng, ném thẳng vào gương. “Xoảng!”
Thủy tinh vỡ tan. Tống Văn cầm thỏi son đỏ tươi, vẽ những nét nguệch ngoạc lên bức tường trắng. “Đĩ! Đĩ! Đồ cướp chồng!”
Cô ta đổ lọ nước hoa đắt tiền xuống sàn, xịt kem nền lên giường. Cô ta không chỉ phá phách. Cô ta đang cố gắng làm bẩn nơi này, làm bẩn cái “nơi trú ẩn” tinh tươm của Thư Tâm.
Thư Tâm sững sờ, đứng chết trân nhìn tổ ấm nhỏ bé của mình bị phá hủy.
Tống Văn lùi lại, thở hổn hển giữa đống hỗn độn. “Mày… mày thấy chưa? Mày có được anh ta thì sao? Mày cũng chỉ là thứ rác rưởi bị tao giẫm đạp thôi!”
Cô ta lao ra cửa, gục ngã ở hành lang, gào khóc.

Bình luận (0)

Để lại bình luận