Chương 78

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 78

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Buổi sáng ngượng ngùng và lời hứa hẹn
Thư Tâm thức dậy với cảm giác toàn thân như bị xe lu cán qua. Xương cốt rã rời, và nơi tư mật thì đau nhức, sưng tấy. Cô mở mắt, thấy Lăng Thiệu đã dậy, anh đang mặc quần áo, quay lưng về phía cô.
Cô lén lút kéo chăn lên che kín người. Đêm qua… quá điên cuồng.
Cô bước xuống giường, cố gắng đi vào phòng tắm, nhưng hai chân run rẩy, suýt ngã. Lăng Thiệu quay lại, đỡ lấy cô.
“Sao không gọi anh?”
“Em tự đi được…”
Anh không nói gì, bế cô vào phòng tắm, đặt cô ngồi lên bồn cầu, rồi quay đi, để cô tự nhiên.
Nhưng khi cô soi gương, cô suýt nữa ngất đi.
Cổ cô, xương quai xanh, thậm chí cả bả vai, chi chít những dấu hôn đỏ tím. Tác phẩm của Lăng Thiệu đêm qua. Chúng như những con dấu kiêu hãnh, tuyên bố chủ quyền.
“Lăng Thiệu!” Cô hoảng hốt kêu lên. “Làm sao… làm sao em dám ra ngoài?”
Anh bước vào, nhìn kiệt tác của mình, rồi cười hài lòng. “Đẹp mà. Cho mọi người biết em là hoa đã có chủ.”
“Chủ nào? Bố mẹ em sẽ nghĩ gì?!” Cô cuống lên, tìm một chiếc áo cổ cao.
Bữa sáng hôm đó là một cực hình. Thư Tâm mặc chiếc áo len cổ lọ giữa trời thu, nóng đến toát mồ hôi. Lăng Thiệu thì ngược lại, anh mặc một chiếc áo phông đơn giản, tinh thần sảng khoái, liên tục gắp thức ăn cho cô.
Mẹ Thư nhìn hai đứa, cười tủm tỉm. “Tâm, sao con mặc áo nóng thế? Cởi ra cho mát.”
“Con… con hơi lạnh cổ.”
Chị gái cô, Thư Vân, ngồi đối diện, nháy mắt với cô, rồi liếc xuống cổ áo Lăng Thiệu (cũng có vài vết cào mờ mờ). “Đúng rồi, đêm qua chắc ‘vận động’ hơi nhiều, dễ bị cảm lạnh. Ăn nhiều vào em rể.”
“Vâng chị.” Lăng Thiệu thản nhiên đáp, gắp thêm một miếng trứng cho Thư Tâm.
Thư Tâm chỉ muốn chui xuống gầm bàn.
Sau bữa sáng, Lăng Thiệu phải về Nam Thành. Bố mẹ Thư Tâm tiễn anh ra tận xe, tay bắt mặt mừng, hẹn anh Tết Nguyên Đán nhất định phải quay lại.
Trên xe, chỉ còn hai người, không khí mới bớt ngượng ngùng.
“Tết em về cùng anh,” anh nói, nắm lấy tay cô. “Ra mắt bố mẹ anh.”
“Nhanh… nhanh vậy sao?” Cô lại bắt đầu lo lắng.
“Nhanh gì nữa?” Anh nhíu mày. “Em ngủ với anh rồi, anh cũng ngủ ở nhà em rồi. Bố mẹ hai bên đều đã biết. Em còn muốn chạy à?”
Anh kéo cô lại gần, hôn lên cổ áo len, ngay vị trí vết hôn đậm nhất. “Anh nói rồi, anh sẽ không để em chạy. Chuẩn bị tinh thần đi, vợ.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận