Chương 80

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 80

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Đêm tân hôn sớm và lời hồi đáp
Chiếc nhẫn bạch kim lấp lánh trên ngón tay Thư Tâm. Nó như một vật chứng hữu hình, một sự khẳng định rằng tất cả những gì đang xảy ra là thật. Cô không còn là tình nhân vụng trộm, không còn là người thứ ba. Cô là… vị hôn thê.
Đêm đó, không khí trong căn hộ của cô hoàn toàn khác.
Anh vẫn nấu bữa tối (vẫn là món trứng chiên cháy cạnh), và cô vẫn là người dọn dẹp. Nhưng khi anh đưa cô chiếc đĩa, ngón tay anh khẽ lướt qua chiếc nhẫn trên tay cô. Cả hai đều mỉm cười.
Tắm xong, cô bước ra, thấy anh đang đứng ở ban công, hút thuốc. Anh hiếm khi hút thuốc, chỉ khi anh thực sự căng thẳng hoặc… đang suy nghĩ.
“Anh không về à?” Cô hỏi, giọng nói mềm mại.
Anh quay lại, dụi điếu thuốc. “Em đang đuổi anh?”
Cô lắc đầu. “Em chỉ hỏi thôi.”
Anh bước tới, đứng trước mặt cô. Anh không chạm vào cô ngay. Anh chỉ nhìn, ánh mắt lướt từ mái tóc ướt của cô, xuống chiếc cổ thon, rồi dừng lại ở bàn tay đeo nhẫn.
“Đêm nay, anh có thể ở lại không?” Anh hỏi, một cách nghiêm túc. “Không phải trên sàn nhà. Mà là trên giường. Với em.”
Đây không phải là một đòi hỏi dục vọng. Đây là một lời thỉnh cầu.
Thư Tâm cảm thấy tim mình tan chảy. Cô không nói gì. Cô chỉ kiễng chân, vòng tay qua cổ anh, và chủ động hôn anh.
Nụ hôn này là câu trả lời của cô.
Anh bế cô lên, nhẹ nhàng, không còn thô bạo. Anh bế cô vào phòng ngủ, đặt cô xuống giường.
Anh không xé quần áo cô. Anh từ từ cởi chiếc áo ngủ của cô ra, hôn lên từng tấc da thịt lộ ra. Anh hôn lên vai, lên xương quai xanh, lên những vết sẹo mờ mờ từ cuộc hôn nhân cũ.
“Em đẹp lắm, Thư Tâm.” Anh thì thầm.
Anh không vội vã. Anh nằm xuống bên cạnh cô, vuốt ve khuôn mặt cô. Đêm nay, anh muốn làm tình, chứ không phải thao cô.
Anh chậm rãi hôn xuống, qua bầu ngực căng tròn, qua bụng dưới mềm mại. Anh dừng lại ở nơi bí ẩn nhất.
“Em… em sạch sẽ…” Cô ngượng ngùng.
“Em lúc nào cũng thơm.”
Anh quỳ xuống giữa hai chân cô, như một tín đồ. Anh vùi mặt vào đó, bắt đầu một màn tôn sùng bằng lưỡi. Anh không vội vã tìm kiếm điểm G, mà từ tốn khám phá. Anh liếm nhẹ bên ngoài, rồi tách hai cánh môi mọng nước ra, dùng đầu lưỡi day ấn vào âm vật đang sưng lên vì kích thích. Anh liếm mút, chậm rãi, thưởng thức từng giọt mật ngọt đang rỉ ra.
“A… Lăng Thiệu…” Cô rên rỉ, hai tay bấu chặt vào ga giường. Khoái cảm đến từ từ, nhưng thấm sâu, lan tỏa, khiến cô tê dại.
Khi cô bắt đầu run rẩy, anh mới dừng lại. Anh trườn lên, nhìn vào mắt cô.
“Nói em muốn anh.”
“Em muốn anh,” cô thì thầm, không chút do dự. “Em muốn anh, Lăng Thiệu. Em muốn anh ở trong em.”
Anh mỉm cười. Anh nâng hông cô lên, đưa cự vật đã cương cứng từ lâu, từ từ tiến vào.
Cảm giác căng trướng, nóng bỏng, nhưng lại vô cùng chậm rãi. Anh vào thật sâu, rồi dừng lại, để cô cảm nhận anh trọn vẹn bên trong.
“Anh yêu em.” Anh nói, và bắt đầu di chuyển.
Không có những cú thúc trời giáng, không có sự thô bạo chiếm đoạt. Chỉ có những nhịp đẩy sâu, đều đặn, triền miên. Họ làm tình, mắt nhìn thẳng vào mắt nhau. Anh thấy hình ảnh mình trong đôi mắt mơ màng của cô. Cô thấy sự dịu dàng và yêu thương trong mắt anh.
Anh hôn cô, nụ hôn hòa quyện cùng nhịp điệu của cơ thể. Anh thúc vào, cô rên rỉ. Anh mút lấy tiếng rên đó, biến nó thành của riêng mình.
“Gọi tên anh,” anh thì thầm.
“Lăng Thiệu… chồng ơi… a…”
Anh tăng tốc, vẫn giữ sự dịu dàng nhưng mãnh liệt hơn. Cô sắp không chịu nổi.
“Cùng nhau…” Anh nói, và thúc một cú thật sâu.
Cô thét lên, cơ thể co giật dữ dội, tiểu huyệt siết chặt lấy anh. Anh gầm lên, bắn một dòng tinh dịch nóng bỏng vào sâu trong cô, lấp đầy cô bằng tình yêu của anh.
Anh không rút ra ngay. Anh nằm đè lên cô, vùi mặt vào cổ cô, thở dốc.
Đêm đó, Lăng Thiệu ngủ lại. Anh ôm cô trọn trong lòng, trong chính căn giường của cô.
Nửa đêm, Thư Tâm tỉnh giấc. Cô thấy anh đã ngủ say, tay vẫn ôm chặt cô như sợ cô tan biến. Cô mỉm cười.
Cô nhẹ nhàng gỡ tay anh ra, với lấy điện thoại của anh trên bàn. Anh vẫn đang mở vòng bạn bè. Bài đăng bungee của anh vẫn ở đó, với hàng trăm lượt thích và bình luận.
Cô nhìn anh, rồi nhìn chiếc nhẫn trên tay mình.
Cô tìm đến bình luận của mình. Trái tim màu đỏ. Nó có vẻ không đủ.
Cô xóa nó đi.
Và gõ một dòng mới, một lời hồi đáp cho lời cầu hôn của anh, một lời khẳng định cho tất cả mọi người thấy.
Bình luận của Thư Tâm: “Em đồng ý.”

Bình luận

Để lại bình luận