Chương 84

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 84

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Đêm tuyết và chiếc nhẫn hồi đáp
Chuyến công tác ở Thụy Sĩ diễn ra vô cùng suôn sẻ. Thư Tâm, với sự tự tin và chuyên nghiệp, đã hoàn toàn chinh phục được đối tác. Họ không chỉ đàm phán, mà còn mời cô tham gia buổi tiệc tối tại nhà riêng của họ.
Lăng Thiệu không tham dự. Anh nói anh không muốn làm ảnh hưởng đến công việc của cô. Anh sẽ đợi cô ở khách sạn.
Bữa tiệc kéo dài hơn dự kiến. Khi Thư Tâm và Vạn Nguyên bước ra khỏi biệt thự, đã gần nửa đêm. Tuyết bắt đầu rơi nặng hạt.
“Chà, lãng mạn thật,” Vạn Nguyên rùng mình, kéo cao cổ áo. “Chắc ‘nhà đầu tư’ của em đang sốt ruột lắm rồi. Chị về khách sạn trước đây.”
“Chị về cẩn thận.”
Thư Tâm đứng một mình dưới mái hiên, chờ taxi. Tuyết phủ trắng cả con đường. Cô nhìn đồng hồ, lo lắng. Giờ này chắc Lăng Thiệu đã ngủ.
Cô vừa định gọi xe, thì chợt khựng lại.
Phía bên kia đường, dưới một ngọn đèn đường kiểu cũ, có một bóng người cao lớn.
Là Lăng Thiệu.
Anh đứng đó, không biết đã bao lâu. Tuyết phủ trắng đầu, trắng vai anh, biến anh thành một bức tượng im lặng. Anh không gọi cô, chỉ đứng đó nhìn, như sợ làm cô phân tâm.
Trái tim Thư Tâm như bị ai đó bóp nát.
“Lăng Thiệu!”
Cô hét lên, rồi bất chấp tuyết rơi, lao qua đường.
Anh giật mình, vội vàng phủi tuyết, bước tới đón cô. “Sao xong sớm vậy? Anh…”
“Anh là đồ ngốc à?!” Cô lao vào lòng anh, bật khóc. “Sao anh lại đứng đây? Ngoài trời lạnh như vậy! Sao không vào quán cà phê đợi?!”
Bàn tay cô chạm vào mặt anh, lạnh như đá.
“Anh sợ em ra không thấy anh.” Anh cười, giọng nói hơi run vì lạnh, nhưng vòng tay ôm cô thì siết chặt, nóng hổi. “Anh sợ em gọi xe một mình nguy hiểm. Anh đứng đây… có thể nhìn thấy cửa.”
Thư Tâm khóc nấc lên. Cô kiễng chân, cởi chiếc khăn quàng cổ của mình, run rẩy quàng cho anh, cố gắng lau đi tuyết trên tóc anh.
Lăng Thiệu cúi xuống, hôn lên những giọt nước mắt nóng hổi của cô. “Đừng khóc. Anh không lạnh. Thấy em là ấm rồi.”
Anh ôm cô, đi bộ về khách sạn. Đêm đó, tuyết rơi trắng trời.
Về đến phòng, cô bắt anh đi tắm nước nóng ngay lập Rức. Còn cô, khi anh đang trong phòng tắm, cô mở vali của mình ra.
Khi Lăng Thiệu bước ra, chỉ quấn một chiếc khăn tắm, anh thấy cô đang ngồi trên giường, mặt đỏ bừng.
“Sao thế?”
Cô không nói, chỉ chìa tay ra. Trong lòng bàn tay cô, là một chiếc nhẫn nam. Bằng bạch kim, thiết kế đơn giản, mạnh mẽ, giống hệt kiểu nhẫn của cô.
“Em…” Cô lí nhí. “Em mua… lúc ở sân bay… Em không biết size, chỉ ước chừng… Nếu không vừa…”
Lăng Thiệu sững sờ. Anh, một gã đàn ông luôn quen với việc cho đi, việc ban phát, việc chiếm hữu. Đây là lần đầu tiên… có người tặng anh một vật cam kết.
Anh không nói gì. Anh run rẩy cầm lấy chiếc nhẫn, đeo vào ngón áp út của mình. Nó vừa như in.
“Thư Tâm…”
“Em không muốn chỉ mình em đeo.” Cô ngẩng lên, mắt ươn ướt. “Em cũng muốn ‘trói’ anh.”
Lăng Thiệu gầm lên một tiếng, không phải bằng lời, mà bằng hành động. Anh lao vào cô, đè cô xuống giường.
“Em… em vừa nói… em muốn trói anh?” Anh vừa hôn ngấu nghiến cổ cô vừa thì thầm, tay xé toạc bộ đồ ngủ của cô.
“A… Lăng Thiệu… nhẹ…!”
“Không nhẹ được!” Anh cắn vào vai cô. “Hôm nay anh phải cho em biết, ai mới là người bị trói!”
Đêm đó, không phải là làm tình. Đó là một cuộc tế lễ. Anh thờ phụng cô, hôn từ mí mắt, xuống chóp mũi, rồi đến đôi môi. Anh liếm mút bầu ngực cô như một đứa trẻ khát sữa, rồi trườn xuống, vùi mặt vào nơi bí ẩn, ướt át.
“Không… Lăng Thiệu… em vừa…”
“Suỵt. Anh muốn nếm vị Thụy Sĩ của em.”
Anh dùng lưỡi, khuấy đảo, khiến cô rên rỉ, co giật. Khi cô sắp lên đỉnh, anh lập tức rút lưỡi ra, trườn lên, đưa cự vật nóng bỏng đã chờ đợi từ lâu, đâm thẳng vào.
“Á…!”
“Em trói anh bằng cái này à?” Anh gầm gừ, thúc mạnh. “Cái miệng nhỏ dâm đãng này… nó đang kẹp chết anh!”
Anh thao cô điên cuồng. Tuyết ngoài cửa sổ rơi càng lúc càng dày, nhưng bên trong phòng, hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau, nóng như lửa đốt. Anh lật cô lại, bắt cô quỳ, thúc từ phía sau, mỗi cú thúc đều sâu và dứt khoát.
“Chồng ơi… A… sướng… Em yêu anh… A…!”
“Nói lại!” Anh thúc mạnh hơn.
“Em yêu anh! Lăng Thiệu! A… A…!”
Cô hét lên, triều xuy. Anh cũng gầm lên, bắn tất cả vào trong cô.

Bình luận

Để lại bình luận