Chương 102

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 102

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Sảng không ! Còn ăn cơm không ,em chính là thèm dương vật, không phải muốn ăn sao? Cho em ăn đều cho em, đồ đê tiện, thích ăn như vậy , miệng bị lão tử chọc đến không khép lại được!”

Vệ Duy Nhất nheo đôi mắt lại, tay vô lực rũ ở một bên, miệng bị bắt trương lớn, côn thịt thô to dữ tợn tới tới lui lui trong khuông miệng ướt át của cô mà tận lực ra vào, nước miếng từ khóe miệng chảy xuống cổ.

“Biết dáng vẻ này của em giống cái gì không?” Liễu Dục đem quy đầu hướng vào trong cổ họng cô mà nhồi nhét, “Giống cái một con chó mở to miệng, cầu xin tôi cho em ăn dương vật!”

Cô một câu cũng nói không nên lời, chỉ thấy ghê tởm buồn nôn , trợn trắng mắt, hô hấp suy yếu.

“Không phải muốn ăn sao? Yết hầu kẹp chặt cho lão tửa, đều cho em đều cho em! Bắn bảo bối cho em uống , đồ đê tiện, tôi còn trị không được em sao?”

“Nôn…… Ngô nôn!” Tuyệt vọng giơ lên tay muốn đẩy đồ vật hắn ra, chỉ đổi lấy thọc vào rút ra càng tà ác hơn, hắn một bên cắm, một bên mắng,từ ngữ hô tục nghe phá lệ ghê tởm.

Nhất định phải giết chết hắn, nghĩ cách giết chết hắn…… Cho dù chết cũng muốn đem hắn kéo xuống địa ngục cùng!

Liễu Dục đột nhiên cười, cúi đầu bóp mặt cô, một bên hướng vào trong đĩnh động một bên nói, “Đừng dùng loại này ánh mắt này nhìn tôi, sẽ chỉ làm càng làm tôi muốn giết chết em thôi! Ở trong tay tôi liền ngoan ngoãn nghe lời, bằng không cũng không chỉ chặt đứt hai đùi này của em!”

Thọc vào rút ra thật lâu, hắn bắt đầu lao tới, qua lại liều mạng thâm hầu, không cho cô có cơ hội hô hấp, sắc mặt nghẹn đỏ sậm, thẳng đến cuối cùng sắp nghẹn chết , một cổ tinh dịch bắn vào trong cổ họng cô , ghê tởm khụ khụ nhổ ra toàn bộ.

Liễu Dục nắm tóc cô hướng về bãi tinh dịch ấn đầu cô xuống, “Tất cả đều ăn vào cho tôi!”

“Không phải em không ăn cơm sao? tinh dịch Lão tử em cũng dám không ăn? Ăn cho tôi! Liếm sạch sẽ.”

Ngũ quan cô bị đè ép đến biến hình, chóp mũi ướt át, tất cả đều là mùi tanh của tinh dịch.
Vi phạm mệnh lệnh của hắn là một việc rất nghiêm trọng , vốn dĩ hắn không giống người bình thường, huống chi là tiến vào trạng thái biến thái điên cuồng,rất dễ dàng để lửa giận bùng cháy, đủ để cháy lan cả một đồng cỏ.

Gương mặt sưng lên, yết hầu bị thương, chân thoáng muốn động đều đau đến muốn mệnh, không biết rốt cuộc bên trong là cái gì bị chặt đứt, hai chân còn có khả năng di chuyển nữa được không .

Liễu Dục nắm cằm cưỡng chế cô uống thuốc, thấy cô nuốt xuống mới thu tay lại.

“Hôm nay em muốn ăn dương vật lão tử hay là ăn cơm, em tự chọn.”

Mặt không biểu tình, không hé răng, Liễu Dục bóp mặt cô hung hăng nói, “Lão tử hỏi em đó, bằng không tôi cho em ăn cái gì thì liền ăn cái đó!”

“Quả táo.”

Cô nói.

“Ăn táo?”

Liễu Dục hỏi lại, thậm chí đối với đồ vật mà cô muốn ăn, có chút không thể hiểu được, nhưng dù vậy, bình tĩnh lại đại não , kéo quần lên, đứng dậy đi ra cửa mua táo.

Còn quay đầu nghiêm túc cảnh cáo, “Em còn dám tự sát nữa thử xem! Cửa sổ đều đã khóa cứng, trở về để tôi nhìn thấy em không ở trên giường, em liền xong rồi!”

Cửa phòng ngủ cũng bị khóa trái, hắn dùng tốc độ nhanh nhất đi xuống siêu thị dưới lầu mua trái cây.
Chờ sau khi hắn đi lên , nhìn thấy cô vẫn như cũ nằm yên trên giường, thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngồi vào mép giường lau khô một cái quả táo đã được rửa sạch cho cô.

Trên mặt vẫn không có bất luận biểu tình gì, lạnh nhạt ngóng nhìn đồ vật trong tay hắn đưa qua, “Gọt vỏ.”
Liễu Dục nhíu mày, “Không gọt vỏ ăn sẽ chết sao?”

Cô trầm mặc, không ăn.

Nhưng hắn căn bản là khôn biết gọt vỏ, từ phòng bếp lấy ra dao gọt hoa quả, ngồi ở mép giường cúi đầu nghiêm túc, chân tay vụng về gọt, thịt quả táo cũng bị cắt xuống không ít, lúc mới cầm trong tay là quả táo lớn , cuối cùng biến thành nhỏ như quả cà chưa trong lòng bàn tay.

Bình luận (0)

Để lại bình luận