Chương 52

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 52

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Cuộc Gọi Giữa Trưa
Đêm đó, Trần Hương ngủ không yên. Cuộc gọi video cháy bỏng kia cứ ám ảnh cô. Cô mơ thấy anh, thấy anh đang đè cô ra làm, vừa làm vừa mắng yêu, nói cô là “tiểu lẳng lơ” chỉ biết muối kim chi.
Cô giật mình tỉnh dậy, cảm giác dính dấp khó chịu ở hạ thân. Cô hoảng hốt, tưởng mình “ra” trong mơ, nhưng khi vào nhà vệ sinh, cô thở phào. Là bà dì cả ghé thăm.
Vừa có chút bực mình, lại vừa có chút… may mắn. Ít nhất thì khi anh về, cô có lý do chính đáng để “từ chối”.
Trưa hôm sau, Liêu Thuân đang ở nhà hàng, chuẩn bị dùng bữa với mấy đối tác huấn luyện. Anh cáu kỉnh lướt điện thoại. Vẫn không có tin nhắn.
Mẹ kiếp con nhỏ này, tối qua “hư” thế mà sáng nay lại ngoan rồi? Anh không kiên nhẫn nổi, bấm số gọi cho cô.
Đám đàn ông bên cạnh thấy anh vừa gọi điện mặt đã đằng đằng sát khí, vội im lặng.
“Tìm anh à?” Anh cố tình gằn giọng thật to.
Đầu dây bên kia, giọng Trần Hương lí nhí, mềm mại: “Anh… đang dùng cơm ạ?”
Nghe thấy giọng cô, cơn bực của anh dịu đi một nửa. “Ừ, đang định đi đây.”
“Dạ. Vậy anh ăn đi, em không làm phiền…”
“Khoan đã!” Anh gắt lên, làm mấy người bên cạnh giật nảy mình. “Chỉ thế thôi?”
“Dạ?”
“Không còn gì nữa à?” Anh bực bội. “Không nhớ ông xã? Không muốn biết khi nào ông xã về sao?”
Trần Hương ở bên kia im bặt. Chắc là lại đang xấu hổ.
“Hỏi đi.” anh thúc giục.
Cô ngập ngừng một lúc lâu, rồi mới dám thì thầm, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Ông xã… Khi nào… khi nào anh về?”
“Đệt!”
Liêu Thuân cảm giác một luồng điện chạy dọc sống lưng. Chỉ một câu nói đó thôi. Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén ham muốn đang gào thét trong người. “Em yêu à,” anh gầm gừ vào điện thoại. “Nghe em gọi một tiếng, anh chỉ muốn về làm em ngay lập tức.”

Bình luận

Để lại bình luận