Chương 58

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 58

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Sofa Và Phòng Tắm
Trần Hương nằm mềm oặt trên giường, tấm lưng dính đầy dịch trắng, hơi thở gần như không còn. Cô nghĩ mình sắp chết ngất.
Nhưng “con thú” kia vẫn chưa no.
Chỉ vài giây sau, Liêu Thuân đã cứng trở lại. Anh lật cô, bế thốc cô lên.
“A… đi đâu vậy?” Trần Hương hoảng hốt bám lấy cổ anh.
“Đổi chỗ, cho đỡ nhàm chán.”
Anh bế cô ra phòng khách, ném cô xuống chiếc sofa êm ái. Anh ngồi xuống, kéo cô ngồi lên đùi mình, mặt đối mặt.
“Ngồi lên đi, tự mình làm.” Anh vỗ vỗ vào đùi.
Trần Hương đỏ bừng mặt, nhưng không dám cãi. Cô run rẩy nắm lấy “cây gậy” nóng hổi, nhắm ngay cửa huyệt vẫn còn đang co giật của mình, từ từ hạ mông xuống.
“A… A…” Cô rên lên khi cảm nhận nó lại từ từ lấp đầy mình.
“Đúng rồi… Tự mình nhún đi, vợ.”
Liêu Thuân ngả người ra sau, hai tay không rảnh rỗi mà vòng ra trước, nắm lấy hai bầu ngực cô mà xoa nắn. Trần Hương bắt đầu nhấp nhô, mỗi lần cô nhún xuống, anh lại cúi đầu “ăn” lấy vú cô. Anh vừa được huyệt ấm siết chặt, vừa được miệng nếm hương sữa, sướng đến nheo cả mắt lại.
“Nhanh lên… Mạnh nữa lên…” Anh thúc giục.
Anh không chịu được sự chậm chạp của cô, một tay giữ chặt eo, tay kia bóp mông cô, ép cô phải nhún sâu hơn, nhanh hơn.
“Ông xã… Em… em mỏi… A…”
“Mỏi?” Anh cười. “Vậy thì để anh.”
Anh đột ngột đổi tư thế, đẩy ngã cô nằm ngửa ra sofa, còn anh thì đứng dưới đất, nhấc hai chân cô lên gác trên vai mình. Tư thế này khiến anh có thể vào sâu đến tận cùng.
“A… A… Sâu… sâu quá… Ông xã… anh… A!”
Anh đâm như một cái máy, tiếng “phập phập” vang lên khô khốc.
“Gọi tên anh!”
“Liêu Thuân! Liêu Thuân! Em… AAAA!”
Một dòng nước nữa lại bắn ra, ướt cả sofa. Nhưng anh không dừng lại. Anh bế cô lên, lúc này cô đã mềm như cọng bún, đi thẳng vào phòng tắm.
“Tắm rửa sạch sẽ, rồi làm tiếp.”
“Không… không… em chịu hết nổi rồi…” Trần Hương khóc nấc.
“Nói dối.” Anh đặt cô đứng trong bồn tắm, xả nước ấm lên người cô. Nhưng anh không tắm. Anh ép cô vào vách tường gạch ốp lạnh lẽo.
“Chỗ này… đẹp đấy.” Anh thì thầm, tay nâng một chân cô lên, áp “cây gậy” của mình vào, lại đâm vào từ phía sau.
Dòng nước ấm xối lên lưng hai người, hơi nước bốc lên mờ mịt, che đi cảnh tượng dâm mỹ. Liêu Thuân nắm lấy vai cô, thúc mạnh từ sau, cơ thể hai người dán chặt vào nhau, ướt át, nóng bỏng.
“A… Em… em đứng không vững… A…”
“Không cần đứng, dựa vào anh.” Anh gầm lên, bàn tay to lớn di chuyển xuống, một tay nắm eo, một tay siết lấy bầu ngực cô, vừa làm vừa nhào nặn.
________________

Bình luận

Để lại bình luận