Chương 59

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 59

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Gương Soi Và Lời Hứa
Phòng tắm vang dội tiếng rên rỉ và tiếng da thịt va đập. Liêu Thuân đẩy cô từ bồn tắm ra, ép cô đứng trước tấm gương lớn trên bồn rửa tay. Hơi nước đã tan bớt, để lộ hình ảnh phản chiếu của hai người.
“Nhìn đi!” Anh gầm lên, giữ chặt hông cô. “Nhìn xem em dâm đãng thế nào! Nhìn xem anh đang ở trong em!”
Trần Hương nhìn vào gương. Cô thấy khuôn mặt đỏ bừng, đẫm nước mắt của mình. Cô thấy thân thể trắng nõn của mình bị bao bọc bởi làn da màu đồng rắn chắc của anh. Cô thấy “thứ đó” của anh đang rút ra, rồi lại đâm sâu vào nơi riêng tư của cô. Cảnh tượng đó… quá kích thích.
“Nói đi!” Anh thúc mạnh một cái. “Nói em thích nó.”
“Em… em thích…”
“Không đủ!” Anh gầm lên, tay vỗ mạnh vào mông cô. “Nói ‘Ông xã làm em sướng quá’!”
“Ông… ông xã… làm… A… làm em sướng… sướng quá… AAAA!”
Cô hét lên khi anh đâm vào điểm G của cô. Cô lại lên đỉnh, ngay trước gương.
Nhưng anh vẫn không buông tha. Anh kéo cô ra, bắt cô quỳ xuống sàn gạch lạnh. Anh đứng trước mặt cô.
“Ăn nó.” Anh ra lệnh.
Trần Hương run rẩy. Cô ngước nhìn anh, rồi chậm rãi cúi đầu, dùng miệng mình ngậm lấy “con quái vật” vừa mới tàn phá cô. Nó vẫn còn đang cứng ngắc.
“A…” Cô cố gắng ngậm, nhưng nó quá lớn.
“Sâu hơn!” Anh nắm lấy tóc cô, ấn đầu cô xuống. “Giống như em đang mút kem vậy.”
“Ưm… ọe…” Cổ họng cô bị thọc đến nơi, cảm giác buồn nôn trào lên. Nước mắt cô giàn giụa.
“Ngoan… sắp xong rồi…” Anh gầm gừ, thúc mạnh thêm vài cái vào cổ họng non mềm của cô.
Rồi anh gầm lên, một dòng tinh dịch nóng hổi, tanh nồng bắn thẳng vào cuống họng cô.
“Nuốt hết!” Anh giữ chặt đầu cô, không cho cô nhổ ra.
Trần Hương nhắm mắt, nuốt ực. Vị tanh xộc lên mũi khiến cô nôn khan.
Liêu Thuân lúc này mới thả cô ra. Anh kéo cô dậy, xả nước cho cô súc miệng. Cứ tưởng đã xong, nào ngờ khi cô vừa súc miệng xong, anh lại xoay người cô lại, ép cô lên bồn rửa tay, lại đâm vào từ phía sau.
“Một lần nữa… lần này anh bắn vào trong…”
“Không… em… AAAAA…”
Cô không còn sức để phản kháng, chỉ biết rên rỉ khi anh lại bắt đầu một hiệp mới, điên cuồng và tàn bạo. Anh cắn lên vai cô, để lại dấu răng. Anh nâng một chân cô lên cao, khiến anh vào sâu hơn nữa.
“Em sắp… chết… A…”
“Chết trên gậy của anh… là vinh hạnh của em…”
Anh gầm lên, thúc mạnh hàng chục cái cuối cùng, rồi rút ra, bắn tung tóe lên tấm lưng trần đẫm mồ hôi của cô.
Trần Hương lả đi, ngã gục xuống bồn rửa tay.
Liêu Thuân lúc này mới thở phào. Anh ôm cô đi tắm rửa sạch sẽ. Huyệt nhỏ của cô đã sưng đỏ lên vì bị tàn phá quá độ. Anh tắm cho cô, bế cô ra giường, đắp chăn lại.
Đúng lúc này, điện thoại reo. Là giám đốc Phó.
Liêu Thuân bực bội bắt máy. “Cái gì?”
“Tiệc… tiệc tan rồi. Mọi người hỏi ông… Mai… mai có tập không…”
“Mua thuốc cho tôi!” Liêu Thuân gắt.
“Hả? Thuốc gì? Ông ốm à?” Giám đốc Phó bên kia đang ồn ào.
“Mẹ nó!” Liêu Thuân gầm lên. “Mua thuốc mỡ! Thuốc bôi! Vợ tôi… bị tôi làm sưng lên rồi! Nhanh lên!”
“…” Đầu dây bên kia im bặt.
________________

Bình luận

Để lại bình luận