Chương 61

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 61

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Đêm động phòng náo nhiệt
Lối vào đã vừa chật, vừa ướt, lại còn nóng hổi.
Cự vật thô tráng vừa mới đẩy vào đã bị vô số cái miệng nhỏ li ti bên trong siết chặt, tầng tầng lớp lớp thịt non mềm mại quấn lấy gã đàn ông không rời.
Liêu Thuân thoải mái đến muốn bốc khói, anh gầm lên một tiếng thỏa mãn, chỉ đưa đẩy nhẹ nhàng được vài cái đã như mất hết lý trí mà đẩy mạnh hông vào sâu trong cơ thể cô: “Đệt! Sướng… sướng chết mất!”
Của anh vừa thô, vừa dài, mỗi một cú thúc vào đều như chạm đến tận cùng. Trần Hương bị anh cắm đến mức cảm thấy căng trướng, cô chỉ biết rên rỉ không ngừng. Quy đầu rắn chắc không ngừng nện vào miệng tử cung, ngón tay cô bấu chặt lấy tấm ga giường đã nhàu nát, cô bị đâm đến mức không chịu nổi, giọng nói vỡ ra: “Huấn luyện viên… Chậm… chậm một chút…”
“Gọi ông xã!”
Giọng anh khàn đặc ra lệnh. Liêu Thuân không hề chậm lại, anh cúi hẳn người xuống, liếm láp núm vú cô rồi ngậm trọn lấy nó vào miệng, vừa mút vừa cắn thật mạnh. Cùng lúc đó, động tác hạ thân vẫn không ngừng nghỉ mà hung hăng cắm vào trong cô.
Cây gậy nóng bỏng vừa rút ra một chút lại lập tức nện vào, cắm cho đến khi nước xuân văng tung tóe.
Trần Hương bị khoái cảm và sự thô bạo này làm cho muốn ngất đi, cô khóc kêu: “Ông xã… Em xin anh… Chậm thôi… A… Ưm…”
Trời ơi, cô thoải mái đến muốn chết mất.
Liêu Thuân vừa nghe thấy hai tiếng “ông xã” mềm mại van nài đó, anh đâm cô càng hăng hơn. Anh ép hai bên đùi cô thành hình chữ M, bóp lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô mà thọc vào rút ra một cách kịch liệt. Toàn bộ căn phòng chỉ còn lại âm thanh va chạm bạch bạch của da thịt, chiếc ván giường đáng thương bị động tác mạnh bạo của anh làm cho kêu cót két rồi…
RẦM!
Chiếc giường sập hẳn một bên.
Cú va chạm bất ngờ khiến cả hai khựng lại. Trần Hương hoảng hốt, nhưng Liêu Thuân chỉ gầm gừ một tiếng rồi bật cười, nụ cười đầy vẻ hoang dã. Anh lật người, kéo cô ra khỏi đống hỗn độn, đè cô xuống sofa.
“Giường sập rồi… chúng ta…” Trần Hương còn chưa nói hết câu, anh đã chen vào.
“Tốt! Anh cũng không thích nó cản đường.”
Nói rồi, anh lại một lần nữa tiến vào. Không có đệm êm, sofa có phần cứng hơn, nhưng chính điều đó lại khiến sự tương phản giữa cơ thể mềm mại của cô và sức mạnh của anh càng thêm rõ rệt.
“A… Đừng…”
Anh bắt lấy cánh tay cô khóc kêu, bụng nhỏ cô run lên, kịch liệt co rút, bắt đầu một đợt cao trào mới.
Liêu Thuân lập tức rút ra, không cho cô được nghỉ ngơi, anh vươn hai ngón tay thô ráp cắm vào huyệt động đang co giật, tàn nhẫn moi móc bên trong. Trần Hương thét chói tai, cầu xin anh đừng làm vậy, nhưng một luồng nước ấm nóng từ trong huyệt lại không kiểm soát mà phun ra bên ngoài.
Đôi mắt cô thất thần nhìn lên trần nhà, há miệng thở phì phò, huyệt nhỏ vẫn không ngừng chảy nước.
Liêu Thuân liếm ngón tay dính đầy nước dâm của cô, rồi cúi người ngậm lấy đầu lưỡi cô, đẩy chút vị ngọt của chính cô vào lại miệng cô, giọng anh khàn khàn đầy thỏa mãn: “Sướng không, em yêu?”
Anh lấy chỗ nước xuân còn vương lại bôi lên ngực cô, ngón trỏ vẽ thành những vòng xoắn ốc khiêu khích trên đầu vú.
Trần Hương lúc này thoải mái đến chết lặng, cô bị anh hôn đến run rẩy: “…Sướng.”
Liêu Thuân cắn mạnh lên môi cô, đầu lưỡi dọc theo cổ đi xuống, liếm sạch chỗ thịt vú đang dính nước dâm. Râu cứng của anh nghiền ép trên đầu vú, Trần Hương bị anh liếm đến bất lực, muốn đứng dậy nhưng không thể, cổ họng tràn ra tiếng rên rỉ. Anh há mồm mút cắn, ngậm lấy ngực cô, âm thanh hút liếm ướt át kích thích hạ thân Trần Hương lại bắt đầu rỉ nước.
“Chưa đủ!”
Liêu Thuân gầm lên, anh lật người cô lại, bắt cô quỳ gối trên sofa, còn anh đứng dưới đất, từ phía sau hung hăng tiến vào.
Tư thế này của anh đi vào trong rất sâu. Vừa mới cắm vào, bụng Trần Hương đã run lên vài lần, cơ thể dường như muốn bị xuyên thủng. Xúc cảm no trướng mãnh liệt khiến cô tê rần, hai tay cô chỉ biết bám chặt vào thành sofa, bị đẩy được vài cái, xương cốt cô liền mềm nhũn, cổ họng lại rên rỉ không kiểm soát: “Ha… a… a… Ân… ưm…”
Liêu Thuân vừa thở hổn hển vừa đâm, mạnh mẽ và dùng sức. Được vài cái, anh lập tức rút ra, anh bắt chéo hai cánh tay cô lại, áp lên cánh mông sau lưng, một bàn tay bóp lấy sau cổ cô, phần hông cường tráng xuyên qua cánh mông mà xỏ vào.
Đồ vật to dài khi thọc đến miệng tử cung, mơ hồ cảm nhận được vô số tế bào bên trong huyệt nhỏ đang mút lấy anh. Khi anh muốn rút ra, lớp huyệt non bên trong cứ thế quấn lấy anh không buông, kẹp chặt không cho anh đi ra.
“Má! Chật quá!” Liêu Thuân thoải mái chịu không nổi, anh liên tiếp đâm cô mấy chục lần, đâm đến khi hai cánh mông trắng nõn trở nên đỏ bừng. Khi Trần Hương run rẩy lên đỉnh, lúc này anh mới rút ra, bắn hết dịch nóng lên sau eo cô.
Khăn trải sofa đã ướt đẫm.
Liêu Thuân vừa mới bắn xong, nhưng cự vật bên dưới rất nhanh đã cứng trở lại. Anh bế bổng cô lên, ôm cô ngồi trên bồn rửa tay trong phòng tắm, để cô nằm sấp trên ngực mình rồi đẩy lên. Một tay anh ôm eo cô, tay còn lại bóp mông ép xuống, anh cúi thấp đầu, ăn lấy đầu vú trắng nõn đang cương cứng, dùng răng cắn cắn rồi mút thật mạnh.
Bụng dưới anh đẩy lên được vài lần, sau đó dần tăng nhanh tốc độ.
Trần Hương không theo kịp được tốc độ của anh, tay cô vòng qua cổ anh mà khóc lóc cầu xin: “Chậm một chút… Huấn luyện viên…”
“Gọi ông xã!” Liêu Thuân cố ý trừng phạt cô, anh hung hăng bóp lấy eo nhỏ cô rồi đi sâu vào mười mấy lần, đâm đến khi luồng nước từ trong huyệt phun thẳng ra ngoài.
Cô khóc kêu một hồi lâu, ôm chặt cổ Liêu Thuân, cơ thể run rẩy, giọng nói mềm mại gọi anh: “Ông xã… ưm…”
________________

Bình luận

Để lại bình luận