Chương 62

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 62

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Lời thú tội qua điện thoại
Liêu Thuân đã nghẹn hơn hai tháng không được chạm vào cô, lần này làm liên tục mấy hiệp mà vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Anh đè Trần Hương làm ở sofa xong, lại ôm cô lên bồn rửa tay trong toilet làm tiếp.
Anh bắt Trần Hương phải nhìn thẳng vào tấm gương lớn trước mặt.
“Nhìn đi!” Anh gầm gừ bên tai cô. “Nhìn xem bộ dạng dâm đãng của em ngay lúc này.”
Anh bắt cô vừa tự mình xoa nắn bầu vú, vừa phải lặp lại những lời cợt nhả của anh, đại loại như là: “Ông xã… làm em thật thoải mái… Huyệt nhỏ của em… muốn ăn gậy lớn của ông xã…”.
Trần Hương bị anh làm cho lên cao trào không biết bao nhiêu lần, ý thức cô hoàn toàn trống rỗng. Bất kể anh nói gì, cô đều răm rắp nghe theo, vừa khóc vừa rên rỉ lặp lại. Và mỗi khi cô nói xong, động tác dưới thân anh lại càng trở nên hung hăng, điên cuồng hơn.
Tắm rửa hồi lâu sau, cô lại bị anh ôm lên giường. Trần Hương thực sự nghĩ rằng mọi chuyện đã xong, cô mệt đến rã rời. Nhưng giây tiếp theo, anh lại đem cự vật đã cương cứng của mình nhét vào miệng cô, bắt cô phải liếm lấy nó.
“Của ông đây có lớn không hả?” Lời nói cợt nhả của Liêu Thuân vang lên không ngừng bên tai, bàn tay thô ráp của anh cũng không yên phận mà xoa nắn bầu vú cô, dùng hai ngón tay nhéo nhéo núm vú, trầm giọng hỏi: “Ăn có ngon không?”
Cự vật của anh thọc sâu đến hai bên má, làm hai má cô phồng ra một cách đáng thương. Sau đó anh rút ra, rồi lại hướng ngược vào trong, dường như muốn bắn. Nước mắt Trần Hương lăn dài trên má, cô bị anh cắm vài lần liền muốn nôn, nhưng anh cứ thế cắm vào mấy chục lần, cho đến khi một nguồn chất lỏng đục ngầu bắn sâu vào trong miệng cô. Anh bắt lấy cằm cô, ép cô phải nhìn anh, ép cô nuốt hết chúng xuống. Lúc này, anh mới thỏa mãn thu tay mình lại, bế cô vào trong toilet đánh răng.
Chân Trần Hương mềm nhũn, đứng không vững. Sau khi đánh răng xong, cô lại bị anh ấn vào bồn rửa tay, từ phía sau hung hăng cắm vào.
Liêu Thuân đem một chân cô gác lên thành bồn rửa tay, một tay ôm eo cô, tay kia thì cố định chân đang gác, eo hông hoạt động cùng một lúc. Anh cúi đầu mút cắn thật mạnh lên vai và cổ cô, để lại từng dấu hôn đỏ sẫm.
Trần Hương bị anh đè làm đến “điên” rồi, khoái cảm mãnh liệt làm nước mắt sinh lí cùng nước miếng không ngừng tiết ra. Hai bầu vú đung đưa loạn xạ theo động tác của người đàn ông, anh vẫn dùng sức cắm từ sau vào, tay dùng sức mơn trớn cơ thể cô, sức lực đưa đẩy mỗi lúc một mạnh thêm.
Trần Hương khóc lóc cầu xin anh: “Ông xã… Chậm một chút… ưm… Nhanh quá…”
Nơi riêng tư bị anh xỏ xuyên đến muốn tóe ra lửa, Trần Hương chịu không nổi mà dựa vào lồng ngực anh khóc kêu. Anh xoay mặt cô lại, một bên mút cắn môi lưỡi cô, một bên dùng sức đâm vào trong: “Nhanh quá sao? Vậy bắn vào trong được không? Hửm? Ông xã bắn vào trong nhé?”
Trần Hương bị anh cắm đến hai đùi run lên, giọng vừa khóc vừa kêu, cơ thể cô co rút lại, huyệt nhỏ lại chảy nước.
Đường đi bỗng nhiên bị xoắn chặt. Liêu Thuân bị cô kẹp, anh gầm nhẹ một tiếng, bóp mạnh sau eo cô mười mấy lần, lúc này mới rút ra, bắn đầy tinh dịch lên cặp mông tròn của cô.
Cô mệt đến mức không mở mắt nổi, Liêu Thuân ôm cô đi tắm. Huyệt động bị anh làm cho sưng lên, anh dùng nước ấm rửa qua một lần, Trần Hương đau quá khóc thét lên, làm cho Liêu Thuân đau lòng muốn chết.
“Được được được, anh sẽ nhẹ tay.” Anh xả nước tắm đơn giản qua cho cô, rồi lập tức gọi cho giám đốc Phó, bảo anh ta đi mua thuốc mỡ.
Giám đốc Phó ở bên này đang ăn cơm, xung quanh có không ít người nói chuyện, rất ồn ào, không nghe rõ anh đang nói gì. Anh ta đành phải mở loa ngoài, hỏi lại: “Ông nói cái gì? Ồn quá không nghe!”
Liêu Thuân mất hết kiên nhẫn, anh gầm lên qua đầu dây bên kia: “Con mẹ nó tôi bảo cậu mua cho ông đây thuốc bôi! Cô ấy bị tôi làm sưng lên rồi!”
“…”
Toàn bộ người trong phòng ăn yên lặng như tờ trong mấy giây, sau đó, tất cả học viên đang ngồi ăn đều đồng loạt phun cơm ra hết.
Trần Dương suýt chút nữa bị sặc chết, cậu ho khụ khụ không ngừng. Cậu vừa nghe thấy lời này, rồi lại nhớ đến giọng nói rên rỉ nghe được trước cửa phòng Liêu Thuân lúc chiều, mặt cậu lập tức đỏ bừng lên.
Liêu Thuân cúp điện thoại, lên giường nằm cạnh Trần Hương.
Trần Hương đã ngủ thiếp đi, anh lại giở tật xấu, nắm qua tay nhỏ, rồi sờ đến hai bầu vú dày đặc dấu hôn, xong rồi lại tới eo nhỏ đang bị chăn che kín. Sờ soạng một hồi, anh không nhịn được cúi đầu ngậm lấy môi cô.
Nơi nào của Trần Hương cũng mềm hết. Anh hôn cô xong, lại hôn dọc xuống cần cổ, ngậm lấy núm vú cắn cắn. Trần Hương bị đánh thức, tay nhỏ không chút sức lực nào đẩy anh ra, giọng vô cùng đáng thương, mang theo tiếng nức nở: “Đừng anh…”
“Ừm, không làm em nữa.” Liêu Thuân ôm chặt cô vào lòng, ngậm lấy môi cô hôn mút hồi lâu, mới trầm giọng nói: “Muốn hôn em thôi.”
________________

Bình luận

Để lại bình luận