Chương 92

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 92

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Dòng Suối Ướt Át
Phó Nhàn Linh tỉnh dậy không phải vì đồng hồ báo thức, mà vì thắt lưng đau mỏi và cảm giác ướt át kỳ lạ ở giữa hai chân.
Cô vẫn còn đang ở trong xe. Tối qua, Vu Hướng Tây cõng cô lên nhà, nhưng đó là nhà cậu ở lầu hai. Cậu tắm rửa cho cô, đặt cô lên giường rồi ôm cô ngủ.
Nhưng khi trời gần sáng, cậu lại bế cô xuống gara.
“Em làm gì vậy?” Cô mơ màng hỏi.
“Em muốn làm lại ở đây.” Cậu hôn cô, “Em muốn nơi này là nơi đầu tiên chúng ta thuộc về nhau hoàn toàn.”
Và cậu đã làm.
Cậu bắt cô quay người lại, úp mặt vào thành ghế sau. Tư thế này khiến mông cô vểnh lên cao, lộ rõ huyệt nhỏ sưng đỏ sau một đêm hoan ái. Cây hàng nóng rực của cậu lại một lần nữa không báo trước mà đâm thẳng vào.
“A!” Phó Nhàn Linh hét lên. Cú thúc quá mạnh, quá sâu.
“Gọi em là gì?” Cậu gầm gừ bên tai cô, hai tay bóp chặt lấy cặp mông căng tròn của cô, điên cuồng thúc đẩy.
“Ông xã… ông xã… nhẹ… nhẹ thôi… A… sâu quá… đụng… đụng tới rồi…”
Cô bị cậu thúc đến mức không nhìn thấy gì nữa, ý thức mơ hồ. Bỗng nhiên, một cảm giác kỳ lạ ập đến. Bụng dưới cô căng cứng, một dòng nước ấm nóng không kiểm soát được phun trào ra, bắn ướt cả ghế da.
Phó Nhàn Linh hoảng hốt. “Không… em… em…”
Cô tiểu ra. Cô bị cậu đụ đến phun nước tiểu.
Cô xấu hổ đến mức muốn khóc, nhưng Vu Hướng Tây lại cười rộ lên. Cậu rút cây hàng ra, xoay người cô lại.
“Em thật tuyệt, bà xã.” Cậu hôn lên môi cô, rồi cúi xuống, liếm sạch dòng nước còn vương trên đùi cô, liếm cả cái huyệt nhỏ đang run rẩy.
“Đừng… bẩn…” Phó Nhàn Linh khóc nức nở.
“Không bẩn.” Cậu ngẩng lên, mắt sáng rực. “Nước của vợ, chỗ nào cũng thơm.”
Cậu lại đè cô xuống, nhưng lần này cậu nằm ngửa, kéo cô ngồi lên trên, để cô tự mình kiểm soát. Nhưng Phó Nhàn Linh đã kiệt sức.
“Em không cử động nổi…”
“Vậy để em.” Cậu lật người cô lại, đặt cô nằm ngửa, hai chân gác lên vai cậu. Cậu cúi đầu, bắt đầu liếm mút từ ngực cô, xuống bụng, rồi dừng lại ở huyệt nhỏ.
Phó Nhàn Linh rùng mình.
“Đừng liếm nữa… em muốn… em muốn anh…”
“Em muốn cái gì?” Cậu cười gian xảo.
“Muốn… cây hàng của anh…”
Nhưng cậu không làm vậy. Cậu lại cúi xuống, hôn lên môi cô, rồi trượt xuống, nằm song song với cô, nhưng ngược đầu.
Tư thế 69.
Phó Nhàn Linh đỏ mặt, nhưng dục vọng đã chiến thắng sự xấu hổ. Cây hàng nóng bỏng của cậu chĩa thẳng vào mặt cô. Cô rụt rè vươn lưỡi, liếm nhẹ lên đỉnh đầu khấc.
Cùng lúc đó, chiếc lưỡi tinh ranh của cậu cũng tìm đến hột le của cô, bắt đầu mút mát.
Cả hai cùng rên lên.
Phó Nhàn Linh chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác này. Vừa phục vụ người khác, vừa được phục vụ. Khoang miệng cô nhanh chóng bị lấp đầy bởi cây hàng to lớn, trong khi cơ thể cô co giật dưới chiếc lưỡi ma thuật của cậu.
“Vu Hướng Tây… sướng… sướng quá…”
Cậu không thể trả lời, vì miệng cậu cũng đang bận rộn. Cậu dùng tay vỗ vỗ vào mông cô, ra hiệu cô làm nhanh hơn.
Phó Nhàn Linh bắt đầu mút mạnh hơn, nuốt sâu hơn. Khoái cảm đồng thời bùng nổ. Cậu bắn đầy tinh dịch vào miệng cô, còn cô cũng phun ra một dòng ái dịch ướt đẫm mặt cậu.
Cả hai nằm vật ra, thở hổn hển.
Phó Nhàn Linh mệt đến mức ngón tay cũng không nhấc nổi. “Em… em chết mất…”
Vu Hướng Tây cười, lau mặt cho cả hai. Cậu mặc quần áo vào, rồi mặc lại đồ cho cô.
“Chị, em dọn đến ở với chị nhé.”
“Hả?”
“Nhà lầu trên lầu dưới, tiện quá còn gì.” Cậu hôn lên trán cô. “Em phải ở bên cạnh chăm sóc vợ của em chứ.”
Cậu không đợi cô đồng ý, đã chạy lên nhà mình dọn đồ. Phó Nhàn Linh bất lực ngồi trong xe, thắt lưng đau nhức, huyệt nhỏ rát bỏng, nhưng khoé môi lại không ngừng cong lên.

Bình luận

Để lại bình luận