Chương 23

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 23

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Xâm Chiếm (Cảnh báo: Nội dung nhạy cảm)
“Hân Hân ngoan. Về sau đều phải làm,” anh ta thì thầm, giọng nói như dỗ dành, nhưng hành động lại đầy đe doạ. “Vậy nên em phải học cách tận hưởng. Phía dưới đã ướt đẫm thế này, làm sao lại không thoải mái?”
Tưởng Hân bật khóc, cố nắm lấy cánh tay đang làm loạn của anh ta, thanh âm mơ hồ.
“Rất khó chịu… thật khó chịu, bụng rất trướng. Kỷ Thừa, đừng động, em… em không muốn nữa.”
“Ngoan. Anh đã rất chậm rồi.” Anh ta ôn nhu híp mắt, nhưng rồi bất ngờ, anh ta tách hai chân cô ra, để lộ cây gậy nóng hổi, dữ tợn của mình. “Phải nghe lời. Chọc anh tức giận, người tổn thương sẽ là Hân Hân.”
Cô còn chưa kịp hiểu lời đe doạ đó, anh ta đã ấn hông xuống.
Vật nóng hổi, thô bạo đó cưỡng chế đâm vào. Tưởng Hân cảm thấy mình như bị xé làm đôi. Cơn đau đớn khiến cô nín thở. Bụng dưới phẳng lì của cô lập tức nhô lên hình dạng của cây gậy đang xâm chiếm.
Anh ta một bên vừa cắm vào, vừa thì thầm bên tai cô: “Hân Hân thật sự quá mềm. Chỗ nào cũng nhỏ nhỏ đáng yêu. Rõ ràng là luyến tiếc làm em bị thương, nhưng anh nhịn không được.” Anh ta cố ý dùng sức đâm sâu vào hoa tâm.
Ngón chân Tưởng Hân cuộn tròn lại, cô ngẩng đầu nhìn anh, khóc nức nở cầu xin.
“Không… sẽ không kêu! Kỷ Thừa, khó chịu lắm… ưm… đừng cắm vào, cầu xin anh đi ra ngoài… rất trướng.”
Nghe được tiếng khóc của cô, anh ta lại càng hưng phấn, hận không thể lập tức tàn nhẫn mà thúc vào.
“Bảo bối, anh cũng rất thoải mái. Tiểu huyệt của em thật chặt!”
“A… quá nhanh, quá nhanh rồi! Cầu xin anh dừng lại… xin anh…”
Âm đạo bị lấp đầy, không ngừng bị ma sát. Mồ hôi trên trán, trên cổ cô túa ra. Cảm giác này giống như bị cưỡng bức, giống như cái đêm đầu tiên cô bị anh chiếm hữu.
Đột nhiên, Kỷ Thừa ôm cô ngồi dậy, hạ thể hai người vẫn dính chặt vào nhau. Tư thế này khiến cây gậy của anh ta chạm đến nơi sâu thẳm nhất bên trong cô.
Anh ta lắc hông, bắt đầu thúc vào rút ra, mặc cho cô hét lên cầu xin.
“Hân Hân thật chặt… muốn cắm chết em. Thật nhiều nước nha, thoải mái sao? Có phải rất thoải mái không? Hửm?”
Hết lần này đến lần khác, cây gậy chạm đến điểm mẫn cảm của cô. Thân mình cô phản phất không còn là của chính mình, không chịu được khống chế, cô mở cái miệng anh đào thở gấp liên tục. Hai má cô càng lúc càng đỏ, mật huyệt không nhịn được mà kẹp chặt, anh ta đâm vào tận dạ con.
“Không… bụng… bụng thật lớn, rất trướng!”
Cô sợ hãi sờ lên cái bụng đang nhô lên của mình. Dấu vết đó trông thật đáng sợ! Cô cảm thấy mình sắp chết mất.
“Huhu… Kỷ Thừa… rất trướng, bụng thật lớn…”
“Hân Hân ngoan, sờ nó đi. Đó là của em. Đây là thứ làm em sung sướng, đừng lo lắng, lát nữa sẽ càng thoải mái hơn.”
Kỷ Thừa một tay cởi áo mình, hai thân thể trần trụi dính sát vào nhau. Bàn tay anh ta vuốt ve bộ ngực cô, trêu chọc khiến đầu vú mẫn cảm dựng thẳng.
“Sướng quá phải không? Mới chạm một cái nơi này đã dâm đãng ngạnh lên. Phía dưới dâm thuỷ chảy ra thật nhiều, làm ướt hết cả chân anh rồi.”
“Không có… Em không có! Anh mau buông em ra, em thật sự không chịu được nữa!”
Cô khóc thảm thiết, lắc đầu xin tha, ngón chân co quắp lại, nặng nề ngồi xuống phía dưới của anh, ngẩng đầu thét chói tai. Dâm dịch một lần nữa chảy ra, cô đã đạt đến cao trào.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận