Chương 24

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 24

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Dấu Vết (Cảnh báo: Nội dung nhạy cảm)
Cảm giác sung sướng xa lạ ập đến khiến cô vừa sợ hãi vừa phấn khích. Đại não đột nhiên trống rỗng, vẻ mặt cô mơ mịt, thân thể lụi lơ trong lòng anh. Bên tai, cô nghe thấy tiếng cười đầy từ tính của anh ta.
“Hân Hân thật dâm đãng. Thế mà lại ra trước anh. Anh thao em rất thoải mái sao? Hửm?”
Cô không nói nên lời, anh ta liền hung hăng cắm vào.
“A… thoải mái, thoải mái.” Cô hoảng sợ nức nở, vội vàng trả lời.
Lỗ nhỏ bị cây gậy cắm chặt không một kẽ hở, bên trong dâm thuỷ bị chặn lại, theo động tác của anh ta mà trào ra, vừa khó chịu vừa thoải mái. Thân thể cô đã không còn sức lực, tuỳ ý anh ta chơi đùa.
Anh ta đẩy cô nằm lại xuống giường, tách hai chân cô ra, gia tăng tốc độ thúc vào.
Thanh âm Tưởng Hân đã khàn, kêu lên từng tiếng ngắt quãng. Một bàn tay anh ta bao phủ lấy ngực cô không ngừng làm loạn. Da thịt trắng nõn trong mắt anh ta chính là thứ quyến rũ nhất. Kỷ Thừa nhịn không được, cúi đầu ngậm lấy đầu vú, thân mình cô lại một trận tê dại.
“Tê, kẹp thật chặt. Muốn làm chết Hân Hân! Thật thoải mái, muốn chơi chết Hân Hân!”
“Huhu… không… không… nhẹ chút, nhẹ chút!”
Tốc độ ngày càng nhanh, dâm thuỷ làm ướt đẫm ga trải giường. Anh ta điên cuồng hướng về phía dạ con mà thúc. Tưởng Hân thét chói tai phản kháng, đến cuối cùng, cô bị anh ta thao đến ngất đi.
Sau mấy trăm cú thúc, anh ta gầm nhẹ, biết rõ mình không mang bao nhưng vẫn hung hăng bắn hết tinh dịch vào sâu trong bụng cô. Anh ta cắn răng, mồ hôi nhỏ giọt xuống vai cô. Nhìn cô đã bất tỉnh, anh ta vẫn thấy cô thật quyến rũ.
“Bắn cho em. Đều bắn hết cho em!”
Anh ta thầm nghĩ, không biết có thể mang thai hay không. Nếu có thể, vậy thì cô không thể không gả cho anh! Cô là của anh, mãi mãi là của anh, không ai được phép chen vào!
Một lượng tinh dịch đặc sệt, nóng rực bắn vào dạ con. Cây gậy vẫn cắm ở trong bụng cô, làm bụng cô trướng lên. Kỷ Thừa lưu luyến rút ra khi bế cô vào phòng tắm. Tinh dịch đặc sệt điên cuồng chảy ra từ cửa mình cô.
Anh ta không tính móc ra. Anh ta tắm rửa cẩn thận cho Tưởng Hân. Cô bất tỉnh, mềm oặt tựa vào lòng anh. Anh ta vuốt ve từng bộ phận trên cơ thể cô, cúi đầu hôn lên từng nơi, giống như đang khắc lên ký hiệu của riêng mình.

Khi Tưởng Hân tỉnh lại, ánh nắng chiều đã chiếu xiên qua cửa sổ. Cơ thể cô đau nhức như bị xe cán qua. Cô cố gắng cử động, nhưng cơn đau nhói từ giữa hai đùi ập đến khiến cô bật khóc.
Trong phòng chỉ còn lại mình cô. Nhưng căn phòng nhỏ đã được thu dọn sạch sẽ. Bụi bặm tích tụ sau một tháng đều đã được lau sạch.
Cô cố chịu cơn đau, vén chăn bông lên. Cả người cô, từ ngực, đùi, cánh tay, đến bụng phẳng, làn da trắng nõn đều chi chít những dấu hôn màu đỏ tím bắt mắt.
“Biến thái!”
Tưởng Hân cuộn mình lại trong chăn mà khóc. Đây rõ ràng là thân thể của cô, tại sao anh ta lại làm như vậy?
Cô lảo đảo bước vào phòng tắm. Soi gương, trên cổ cô dày đặc dấu hôn, toàn thân đầy vết đỏ. Cô cảm thấy cơ thể mình đã bị làm bẩn, không còn là của mình nữa. Cô tìm thuốc mỡ, bôi khắp người, vừa bôi vừa lẩm bẩm chửi rủa.
“Biến thái, biến thái! Tôi rất ghét anh! Tại sao lại cố tình để lại dấu hôn chứ?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận