Chương 8

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 8

Đại Tinh Tinh thì luôn mặt lạnh mà gọi cô là “Thù Thù”, ngay cả từ “yêu dấu” đều bỏ đi. Thực sự là cũng hơi đau lòng, cũng không ngẫm lại ngày đó cô sinh ra đứa con này thật sự vất vả, thật sự gian nan.

Cho nên lúc này mà cùng Hách Thừa Hôn dây dưa cái gì đều rất nguy hiểm.

Cô đi trêu chọc Hách Thừa Hôn, Lữ Tú Trang không thể không chú ý đến cô, vậy thì đại tiểu Tinh Tinh phải làm sao bây giờ?

Vậy nên mới nói, cô không có việc gì làm hay sao mà đi to mồm với bà ta? Ahh, không trách được bà chị họ Lư kia bảo cô thiếu cẩn trọng! Tự vỗ tay vào mặt mình, cô vô cùng vô cùng hối hận ~~

Hiện tại …. nên làm cái gì bây giờ?

Cô thừa nhận tình cảm đối với hắn vẫn không thay đổi, nhưng hắn thì sao? Ngay khi cô cảm giác hắn vẫn còn quan tâm đến cô, hắn lại muốn cô giúp hắn làm bà mối, quả thực khiến cô thấy bất an, lo lắng.

Lo nghĩ nhiều quá, vậy … phải đánh đòn phủ đầu thôi! Bất kể cô nói gì với Lữ Tú Trang, chỉ cần bà ta không đi cướp đoạt hai đứa trẻ, cô sẽ đi nổ pháo ăn mừng a!

Hạ xong quyết định, tâm trạng cô lại thêm nặng nề. Cô từ sô pha đứng dậy, ép buộc bản thân không được suy nghĩ nhiều nữa, lo nghĩ thái quá sẽ làm cho đầu óc giống như cái cân lắc lư không cố định.

Cô đi vào bếp, tự pha cho mình một cốc cà phê.

Hương cà phê dìu dịu làm cho tâm trạng thê thảm của cô thư giãn hơn rất nhiều, Trầm Thù Sắc nhắm mắt lại, khoan khoái hít sâu mùi hương dễ chịu đó, đầu óc được thanh tĩnh hơn, cho đến khi một tiếng chuông cửa đột ngột vang lên, phá đi bầu không khí yên lặng vừa rồi.

Vốn đã hạ hỏa đi rất nhiều, nhưng giờ đây cô không thể không ức chế, “Đám người chết tiệt kia …. có cần phải quá mức đến thế không?”. Cô nổi giận, rầm rầm xông tới trước màn hình theo dõi, trong đầu đã hiện ra đủ thứ ngôn từ kinh dị, chỉ chờ để phun ra. Nhưng người xuất hiện trên màn hình lại làm cô trợn mắt há mồm, không thể tin được.

Người này …. Cô vội vã nhấn nút mở khóa, sau đó cửa lớn được mở ra.

Nhìn thấy Hách Thừa Hôn đứng hiên ngang trước cửa, Trầm Thù Sắc quả thực suýt ngất xỉu, hắn ta tại sao lại xuất hiện ở chỗ này, “Anh …. Anh định hại chết tôi sao?”

Đầu tiên, hắn làm thế nào mà biết được địa chỉ nhà cô? Bỏ qua! Vấn đề này đối với Hách Thừa Hôn quả thực không khó, chỉ cần hắn muốn, lập tức có cả đống người tình nguyện đi làm giúp hắn.

Thứ hai, hắn có bị làm sao không, chẳng lẽ không biết bản thân hiện giờ đang nổi như cồn sao? Bình thường hắn chỉ cần hắt hơi cảm cúm sơ sơ, lập tức sẽ lên thành tin hot trên báo. Nếu bọn họ biết hắn lại đi cảm mạo ở chỗ cô, không cần nói cũng biết sẽ loạn đến mức nào.

Hách Thừa Hôn vẻ mặt vẫn điềm tĩnh đến lạnh lùng, không hề có một sắc thái dư thừa nào, nhướn mày một cách cao ngạo, chậm rãi tiến vào trong phòng. “Thật là tốt, đây coi như là tạo công ăn việc làm cho đám cẩu tử kia đi, tôi thấy bọn họ chầu chực ở trước cửa nhà cô cũng thật là buồn chán”.

Đóng sầm cửa lại, Trầm Thù Sắc quay người lạnh lùng nhìn Hách Thừa Hôn, chỉ thấy hắn ngó nghiêng xăm soi đánh giá cách bày biện đồ đạc trong nhà của cô.

“Cô thích đàn ông khỏa thân ?”, trên tường treo không ít ảnh do chính tay cô chụp, tất cả đều giống nhau, đều là những bức ảnh “Mát mẻ” của nam giới ở mọi tư thế. Nhưng điều khiến hắn tâm tình hơi tốt hơn một chút chính là, những bức ảnh này chụp nhiều người khác nhau, không hề trùng lặp, từ đó có thể hiểu được Trầm Thù Sắc không hề thiên vị bất cứ ai.

Một ngày nữa lại trôi qua. Gần đây giới nghệ thuật lại náo loạn một hồi, nguyên do là một vị minh tinh bị phát hiện có gian tình với một vị bộ trưởng nào đó, đám săn ảnh kia ngay lập tức dời đi mục tiêu mới, cuộc sống của Trầm Thù Sắc nhờ thế lại trở lại bình thường, nhưng cô … hình như vẫn vô phương hồi phục như trước đây.

Bình luận

Để lại bình luận