Chương 9

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 9

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Thang Máy
Thời Gia Nhiên cố tình làm trò trước mặt Lâm Thích, cô vui vẻ trao đổi Wechat với Lâm Thanh.
Về đến nhà, cô thấy một lời mời kết bạn. Là Lâm Thích.
Hai ngày sau, Lâm Thanh gửi thiệp mời cưới. Gần như ngay lập tức, Wechat của Lâm Thích cũng sáng lên: “Muốn khóc thì nói, bả vai tôi vẫn còn trống.”
Thời Gia Nhiên đang đi kiểm tra phòng, đọc được tin nhắn liền bật cười thành tiếng, bị chủ nhiệm lườm cho một cái.
Tối đó, Lâm Thanh gọi điện, nói bạn bè lâu ngày không gặp, muốn mời cô ăn một bữa cơm. Thời Gia Nhiên nhận ra, khi đã buông bỏ chấp niệm, việc đối mặt với anh ta thoải mái hơn nhiều. Dù anh ta có kết hôn với ai, cũng chẳng còn làm cô đau đớn nữa.
Cô đi cùng Lâm Thanh ra thang máy. Cô cúi đầu bấm điện thoại, không còn cái vẻ vồn vã tìm đề tài nói chuyện như trước kia nữa.
“Anh.”
Một giọng nói trầm thấp vang lên. Thời Gia Nhiên ngẩng đầu. Lâm Thích đã mặc đồ thường, đứng sừng sững ở cửa thang máy. Ánh mắt cậu ta nhìn cô mang theo vẻ mờ ám không rõ, như một cái móc câu, khiến cô ngứa ngáy.
Lâm Thanh cười giải thích: “A Thích không muốn ăn cơm hộp, chúng ta ra ngoài ăn chung luôn, anh mời.”
Thời Gia Nhiên thầm thở phào. Cô thực sự không muốn ăn tối riêng với Lâm Thanh. Một người đàn ông mình từng yêu say đắm, nay đã sắp là chồng người ta, cô phải giữ khoảng cách.
Thang máy đến. Đúng giờ tan tầm nên đông nghẹt người. Một chiếc xe lăn được đẩy vào, Thời Gia Nhiên bị dồn vào góc trong cùng.
Và Lâm Thích đứng ngay trước mặt cô.
Cô bị ép chặt vào người cậu ta. Chóp mũi ngập tràn hơi thở mạnh mẽ, không hề khó chịu của cậu ta. Cô ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời của Lâm Thích đối diện thẳng với cô. Quá gần. Cô có thể cảm nhận được hơi thở của cậu ta, cảm nhận được lồng ngực rắn chắc của cậu ta đang ép vào ngực mình. Tim cô bắt đầu đập loạn nhịp.
“Gia Nhiên, em vẫn chưa có bạn trai à?” Giọng Lâm Thanh vang lên từ phía sau.
“Không.” Cô hoảng hốt dời mắt, trả lời anh ta.
“Hay anh giới thiệu cho em vài đồng nghiệp nhé? Bác sĩ viện anh cũng tốt lắm.”
“Không cần đâu,” Thời Gia Nhiên vội nói, “Ở viện em cũng có người theo đuổi, nhưng vẫn chưa thích ai.”
Nói xong cô lại hối hận, sợ Lâm Thanh hiểu lầm, vội bổ sung: “À… cũng định thích một anh bên khoa não, nhìn cũng đẹp trai, nhưng mà hơi… chất phác.”
Lại một dòng người nữa chen vào. Thời Gia Nhiên bị ép sát rạt vào lồng ngực Lâm Thích.
Ngay lúc đó, cô cảm thấy tay mình, đang buông thõng bên hông, bị một bàn tay nóng rực nắm lấy.
Lâm Thanh đang đứng ngay sau lưng cô!
Một khoái cảm cấm kỵ đến rùng mình dâng lên trong cô. Bàn tay đó không chỉ nắm, ngón tay cái của cậu ta còn nhẹ nhàng miết qua miết lại lòng bàn tay cô. Rồi năm ngón tay mạnh mẽ đan xen vào tay cô, mười ngón tay giao nhau thật chặt.
Thời Gia Nhiên muốn hôn, muốn cùng cậu ta điên cuồng hôn môi ngay tại đây.
Cô ngẩng đầu, đôi mắt ướt dầm dề nhìn cậu ta. Lông mi run rẩy. Cô dùng khẩu hình môi, nói không ra tiếng:
“Cậu… muốn chết à?”
________________

Bình luận

Để lại bình luận