Chương 32

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 32

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Lời Đề Nghị (Bị Cấm) Ở Chung
Tối đó, Chiếu Dã lại bày một bàn tiệc lớn, gọi Di Di qua.
Lời mời thứ một trăm: “Di Di, sang ở chung đi.”
Lời từ chối thứ một trăm: “Không!”
Chiếu Dã nhún vai, thản nhiên gắp thức ăn cho cô. Không sao, giường lớn làm tiện hơn.
Di Di không biết anh đang nghĩ gì. Cô cười hỏi: “Hôm nay anh cố ý đến tiệm phải không?” Cố ý để gặp Bé Nhỏ à?
“Như em nói đi.”
“Vậy mà còn dọa con bé sợ.”
“Anh không…”
“Em biết, em biết. Anh không cố ý.”
Cô vui vẻ ăn cơm, rồi đột nhiên chạy về phòng mình, lấy ra một chai vang đỏ. Cô rót cho Chiếu Dã nửa ly: “Uống thử một ngụm đi.”
Anh lắc đầu. “Sói không thể uống rượu.”
Cồn làm giác quan của anh trì độn, anh ghét cảm giác đó.
Di Di “Ồ” một tiếng, tự rót vào ly mình.
“Em cũng đừng uống nhiều.”
Anh sợ lúc hôn toàn mùi rượu, anh nghĩ thầm.
“Được.”
Cô cũng không mê rượu, chỉ nhấp môi một chút, chủ yếu là muốn tạo không khí… và đổi lấy một nụ hôn của Chiếu Dã.
Ăn uống no nê, Di Di vui vẻ dọn dẹp rồi trở về phòng mình.
Cửa vừa đóng, cô lập tức chạy ra ban công, dán một tờ giấy lên cửa kính.
Nét chữ nắn nót, viết hàng chữ thật to:
“Chiếu Dã và Sói cấm đi vào!”
Làm xong, cô vẫn không yên tâm. Cái khóa cửa sớm đã bị anh bẻ gãy, cô liền lôi mấy cái ghế dựa đến, chặn cứng cửa lại.
________________

Nửa đêm.
Một bóng đen xuất quỷ nhập thần, nhẹ nhàng đáp xuống ban công lầu ba. Anh ngáp một cái, rồi khựng lại.
Hả?
“Chiếu Dã và Sói cấm đi vào.”
Mình không thấy gì hết… không thấy gì hết…
Chiếu Dã đưa tay, xé toạc tờ giấy, không nghĩ ngợi vứt luôn đi. Nhìn tờ giấy bay lả tả trong gió đêm, anh hạ quyết tâm, nếu Di Di hỏi, anh sẽ nói là bị gió thổi bay mất. Dù sao cũng chẳng liên quan tới anh.
Anh thuần thục đẩy cửa, nhẹ nhàng lách qua đống ghế chướng ngại vật.
Di Di đang yên ổn ngủ ngon. Chiếu Dã nhìn cô, nghĩ thầm: Xem ra tối hôm qua thật sự dọa em ấy sợ rồi…
Anh khom lưng xuống, hôn lên môi cô, rồi không tình nguyện biến thành chú sói nhỏ, chui vào ổ chăn, rúc vào thật gần.
________________

Sáng hôm sau, Di Di bị một lớp lông mao làm ngứa ngáy, hắt xì một cái, tỉnh ngủ.
Quay đầu lại, là cái đầu sói to đùng đang gối lên vai mình.
Cô duỗi tay sờ sờ đầu của anh. Chiếu Dã như cảm nhận được, giật giật lỗ tai, dán lại càng gần hơn.
Di Di nhìn về phía ban công. Tờ giấy kia quả nhiên không còn thấy đâu nữa. Cô yên lặng thở dài.
Nhưng cô cũng không giận. Cô biết Chiếu Dã mỗi ngày đều nguyện ý biến thành sói nhỏ làm ấm giường, thật ra, cô cũng rất vui lòng.

Bình luận (0)

Để lại bình luận