Chương 30

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 30

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Vết Cào Định Mệnh
Tô Luyến cảm nhận được nguy hiểm.
Gã đàn ông này vừa mới “xong việc” với một người phụ nữ khác. Hơi thở của hắn vẫn còn phảng phất mùi tình dục. Hắn đang nhìn nàng, không phải như nhìn một học muội, mà như một con thú săn mồi đang đánh giá con mồi mới của nó.
Nàng hít một hơi thật sâu, ép buộc mình phải bình tĩnh.
Nàng đứng thẳng người, phủi bụi trên váy, cố gắng giữ vẻ mặt thản nhiên nhất có thể.
“Xin lỗi đã làm phiền học trưởng. Tôi đi nhầm đường. Tôi về lớp ngay đây.” Nàng nói rành rọt, không một chút vấp váp.
Nàng lách qua người hắn, định rời đi.
Nhưng ngay khi nàng vừa đi ngang qua, một bàn tay thép đã chụp lấy cổ tay nàng.
“A!”
Tô Luyến hoảng sợ, theo phản xạ, nàng vung tay còn lại lên, cố gắng giật ra.
Xoẹt!
Năm ngón tay với bộ móng được cắt tỉa cẩn thận của nàng… quẹt thẳng qua gò má hoàn mỹ của Mạc Dịch.
Không khí như ngừng thở.
Tô Luyến chết trân. Nàng nhìn thấy bốn vệt móng tay đỏ ửng trên má hắn, một vệt bắt đầu rỉ ra một vệt máu li ti.
Nàng… vừa cào hội trưởng Hội Học sinh?
Khuôn mặt Mạc Dịch tối sầm lại, âm u như trời sắp bão. Hắn chậm rãi đưa tay lên, chạm vào vết cào.
Rồi hắn cười. Một nụ cười khiến Tô Luyến lạnh sống lưng.
“To gan lắm.”
Một giây sau, nàng cảm thấy trời đất quay cuồng. Hắn túm lấy nàng, chỉ một cú xoay người, đã ép thẳng nàng vào thân cây ban nãy hắn và Hà Tuyết Như vừa “vui vẻ”. Lưng nàng đập vào vỏ cây xù xì, đau điếng.
“Á…”
[Cảnh báo! Cảnh báo! Ký chủ không được phép làm tổn thương mục tiêu Đế Vương Khí Vận! Hành vi này sẽ làm hao tổn khí vận của chính ký chủ!]
Tô Luyến muốn chửi thề. Sao hệ thống không cảnh báo sớm hơn?
Mạc Dịch áp sát, cơ thể cường tráng của hắn dán chặt vào người nàng. Nàng có thể cảm nhận được lồng ngực rắn chắc của hắn, và cả… thứ vũ khí nóng rực vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại sau cuộc hoan ái ban nãy, đang cấn vào bụng dưới của nàng.
“Nói. Tại sao lại cào tôi?” Giọng hắn khàn đi vì tức giận, hoặc vì một thứ gì đó khác.
“Tôi… tôi không cố ý… là anh nắm tay tôi trước…”
“Thế à?” Hắn cúi sát mặt xuống, chóp mũi gần như chạm vào chóp mũi nàng. Hơi thở nóng rực phả vào mặt nàng. “Vậy cái này… có phải là không cố ý không?”
Không đợi nàng trả lời, hắn cúi đầu, chiếm trọn lấy môi nàng.
Đó không phải là một nụ hôn. Đó là một sự trừng phạt, một sự cắn nuốt.
“Ưm…!”
Hắn cắn mút môi nàng một cách thô bạo, ép nàng phải hé miệng. Chiếc lưỡi nóng bỏng của hắn xộc thẳng vào, càn quét khoang miệng nàng, không cho nàng một kẽ hở để thở.
Cùng lúc đó, bàn tay to lớn của hắn không hề nể nang, luồn thẳng vào dưới váy đồng phục của nàng.
Tô Luyến kinh hoàng tột độ. Hắn… hắn dám!
Nàng cố gắng kẹp chặt hai chân lại, nhưng đã quá muộn. Ngón tay dài và lạnh của hắn đã chạm vào lớp vải lót mỏng manh.
Và hắn cảm nhận được.
Hắn cảm nhận được sự ẩm ướt đáng xấu hổ của nàng.
Mạc Dịch hơi lùi lại, môi hắn vẫn dính sát vào môi nàng, tạo thành một nụ cười tà ác. Hắn thì thầm, giọng nói ma mị như quỷ dữ:
“Nguyên lai..em. ngươi cũng có cảm giác à?”

Bình luận

Để lại bình luận