Chương 11

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 11

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cao Lệ nhớ đến lời dặn của tư tế, nuốt lấy cục tức mà đáp lời: “ Ý Hiên ngài quả thực tuổi trẻ tài cao, trẻ như vậy đã thuần thục đến có thể hóa bán thú.”

Nơi này ấu tế sinh ra với dạng thú, trải qua một thời gian mới có thể hóa hình thành người. Cũng có rất nhiều thú nhân giống đực không thể hóa người, bị tộc nhân vứt bỏ.

Từ trước đến nay, rất ít kẻ có khả năng hóa bán thú. Từ người hóa thú, từ thú hóa người không phải chuyện khó nhưng để hóa bán thú không chỉ yêu cầu nguồn sức mạnh lớn, mà còn cần khả năng điều khiển sức mạnh thuần thục.

Cao Lệ đoán hắn dùng hình dạng này, chính là để khoe khoang sức mạnh với cô gái nhỏ của bà.

“ Ta có thể hóa bán thú từ rất lâu rồi.” Đuôi rắn từ lúc nào đã trườn đến trước mặt Đàm Ngư, Ngăn cách cô với đống lửa. “ Em đừng ngồi quá gần, rất nguy hiểm. Để tôi làm giúp em.”

Sau đó cũng không đợi cô trả lời, đuôi rắn thật to cuộn lấy eo thon của người thiếu nữ, đặt lại gần sát bên mình.

Đàm Ngư tập chung vào hai xiên nấm tùng nhung, không để ý đến hắn. Đến khi nhận thấy nấm đã chín, đứng dậy rút lấy que xiên mới nhận ra đuôi rắn từ ngăn cách đã cuốn lấy eo cô từ lúc nào, hơn nữa đuôi hắn còn không ngừng lắc lư như vuốt ve lưng cô.

Ý Hiên dường như cũng nhận thấy chút kỳ lạ, vội vàng thu đuôi về: “ Thật xin lỗi, đuôi ta là theo bản năng thường giữ lấy con mồi.”

Nụ cười trên môi hắn, Cao Lệ càng nhìn càng thấy xấu xa.

Đàm Ngư đến cho cùng cũng chỉ là cô gái nhỏ, từ bé đã sống với cha trong rừng sâu, quả thực rất ít khi tiếp xúc với người ngoài chứ đừng nói đến là đàn ông. Không có tinh ý như bà Cao, cô chỉ đơn thuần cho đó là hành động vô ý bình thường.

Nụ cười của Ý Hiên ngày càng sâu.

Đàm Ngư nhẹ nhàng kiểm tra những cây nấm, loại nấm tùng nhung này được nướng than là ngon nhất. Ở trái đất, to như vậy hẳn là loại thượng hạng, giá thật sự ở trên trời nha!

Nhẹ nhàng tách một phần nhỏ, thôi nguội rồi đưa cho sóc nhỏ trong tay bà Cao.

Sóc nhỏ cũng thật nghe lời, gặm thật nhanh rồi liền ngoan ngoãn ngồi làm sạch bản thân. Đợi quá 10 phút, chú sóc nhỏ không có việc gì.

“ Bà Cao, mau nhìn xem, sóc nhỏ không có làm sao nha.” Dù có độc thật, cũng không thể phát giác nhanh như vậy. Có điều cô đã ngửi thử, quả thật là mùi nấm tùng nhung. Hơn nữa cô có thể ngửi thấy không có chất độc. “ Mau thử, quả thật rất ngon.”

Vừa hay 3 cây nấm chia vừa cho 3 người.

“ Để tôi ăn trước.” Ý Hiên nhận lấy xiên nấm từ tay Đàm Ngư “ Giống cái rất yếu ớt, cẩn thận vẫn hơn.”

Cô kiên nhẫn đợi Ý Hiên ăn hết cây nấm thật to: “ Ngài thấy sao? Ăn không tệ chứ?”

“ Không tệ, rất thơm” Ý Hiên vứt xiên que vào đốm lửa. “ Bé con, có thể ăn rồi.”

Bà Cao nửa tin nửa ngờ, nghĩ thật lâu mới dám cắn một miếng nhỏ.

Mùi nấm thật thơm, hương vị ngọt dịu tràn trong khoang miệng. Cao Lệ ngạc nhiên nhìn cô.

Đàm Ngư cũng thật vui, cảm giác ấm áp giống ngày xưa có thể cùng với cha Đàm hái thảo dược. “ Bà Cao, đợi ngày mai có thể nhờ giống đực đưa con đi ra ngoài không? Khẳng định con sẽ tìm được không ít thứ tốt!”

Bà Cao lắc đầu: “ Hiện giờ giống đực đều đang bận rộn tích trữ cho mùa đông. Ít nhất cũng phải đợi qua tuần nữa.”

Đàm Ngư có chút hụt hẫng, song cô cảm thấy cũng không quá tệ. Một tuần này cô có thể tìm kiếm xung quanh dòng suối nhỏ, nơi đây thổ nhưỡng và thời tiết tốt như vậy, chắc chắn sẽ có thật nhiều thảo dược không tệ.

Tộc thỏ còn chưa biết trồng trọt vì vậy mới thường xuyên phải mạo hiểm ra ngoài đào củ và hái lượm. Đợi tộc trưởng đổi muối trở về, cô liền đề xuất với ông ấy giúp tộc thỏ phát triển nông nghiệp.

Như vậy giống đực sẽ không phải ngày ngày đi thật xa kiếm lương thực nữa.

Bình luận (0)

Để lại bình luận