Chương 20

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 20

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Mặt Mộ Diên đỏ bừng như quả cà chua chín mọng. Đối diện với ánh mắt rực lửa, trần trụi dục vọng của Phó Hàn Sinh, cô theo bản năng nâng tay lên che lại cặp vú trần trụi, nhưng hành động đó chỉ càng làm lộ ra bầu vú căng tròn đang bị ép lại, tạo thành khe ngực sâu hun hút quyến rũ.
Phó Hàn Sinh không nói lời nào, tóm lấy hai tay cô kéo ngược lên đỉnh đầu, ép chặt xuống gối. Tay kia của hắn lướt xuống phía dưới, khám phá vẻ đẹp phì nhiêu của khu rừng cấm địa. Những đốt ngón tay thô ráp do nhiều năm cầm bút có những vết chai mỏng, cọ xát nhẹ lên làn da non mịn nơi đùi non. Mộ Diên thấy hơi đau, nhưng cũng đầy kích thích, cả người run lên bần bật.
Hắn thấp giọng dỗ dành: “Đừng sợ… Ngoan nào…” Rồi cúi đầu xuống, há miệng ngậm trọn một bên bầu vú cùng đầu nhũ hoa vào trong khoang miệng nóng ấm. Tuy non mềm nhưng hương vị lại thơm ngon đến lạ lùng, như bánh bao sữa vừa mới ra lò.
Đầu lưỡi điêu luyện của hắn đảo quanh quầng vú một vòng, sau đó bắt đầu liếm mút điên cuồng, chùn chụt, phát ra những âm thanh dâm mĩ khiến người nghe phải đỏ mặt tía tai. Hắn vừa mút, vừa dùng răng day day nhẹ hạt đậu đỏ đang cương cứng, thỉnh thoảng lại cắn mạnh một cái đầy chiếm hữu.
Mộ Diên ưỡn cong người lên, bàn tay bấu chặt lấy tóc hắn, rên rỉ trong cổ họng: “… Ưm… Ưm… Tam gia… Đừng mà… Nhột quá…”
Phó Hàn Sinh nhả đầu vú ra, nhìn ngọn đồi tuyết trắng giờ đây ướt đẫm nước bọt của mình, lấp lánh dưới ánh đèn. Trái tim hắn cảm thấy thỏa mãn chưa từng có. Nhìn nó vì được đàn ông “tưới tắm” mà càng trở nên căng mọng, quyến rũ, trái tim hắn xao động mãnh liệt.
Môi và lưỡi của hắn chuyển qua tấn công bên vú còn lại, không bên trọng bên khinh. Bàn tay to lớn kia bắt đầu di chuyển xuống dưới, kéo tuột chiếc quần lót mỏng manh cuối cùng ra khỏi người cô, ném xuống đất. Hắn lặng lẽ thăm dò bụng dưới phẳng lì, chạm vào da thịt non mịn nơi bẹn đùi, rồi như vô tình lướt qua hai cánh môi âm hộ đang khép chặt.
Ướt át, dính dấp. Dục vọng của hắn tăng vọt lên tận não. Đột nhiên, một dòng nước ấm từ trong khe suối trào ra, ồ ạt làm ướt đẫm cả bàn tay hắn.
Mộ Diên vốn cho rằng bản thân là người có nghị lực, đoan trang thục nữ. Nhưng không ngờ, chỉ mới bị Phó Hàn Sinh sờ soạng, mút mát vài cái mà cô đã ướt đẫm như thế này. Rõ ràng cô không có tình yêu nam nữ với hắn, tại sao cơ thể lại phản bội cô trắng trợn như vậy? Chẳng lẽ giống như trong mấy cuốn sách cấm nói, cô sinh ra đã là loại phụ nữ dâm đãng, chỉ cần đàn ông chạm vào là chảy nước sao?
Nhưng chưa kịp suy nghĩ sâu xa thì cô đã bị Phó Hàn Sinh kéo giật về phía hắn. Cô kinh hoàng phát hiện ngón tay thô to của hắn, dính đầy dâm thủy trơn trượt của chính cô, đang thô bạo chọc thẳng vào hoa huyệt chật hẹp.
“Á!”
Cả người Mộ Diên cứng đờ như tượng gỗ, đôi chân theo phản xạ kẹp chặt lấy hông hắn. Dị vật to lớn xâm nhập vào nơi tư mật làm cô khó thở, đau đớn: “… Ưm… Đau quá… Tam gia… Dừng lại…”
Dương vật dưới háng Phó Hàn Sinh đã cương cứng đến cực đại, nóng hổi như thanh sắt nung trong lò rèn, giật giật liên hồi đòi giải tỏa. Hắn thử đút một ngón tay vào thăm dò. Thực sự quá chật hẹp, khít khao vô cùng, rất khó để tiến sâu hơn. Cả cơ thể cô căng cứng vì sợ hãi. Dương vật của hắn lại thuộc hàng “khủng”, to và dài hơn người thường rất nhiều. Hắn nhớ lại lần đầu tiên phá thân cô trong cơn say, hắn đã vô ý làm rách hoa huyệt, khiến cô đau đớn đến ngất đi.
Nhìn cô run lên cầm cập như con chim nhỏ trúng đạn, trên trán lấm tấm một lớp mồ hôi lạnh. Hắn cúi xuống liếm lấy giọt mồ hôi mặn chát trên môi cô.
Phó Hàn Sinh cười tà, cúi đầu mút mạnh vào cần cổ trắng ngần, để lại một dấu hickey đỏ chói đánh dấu chủ quyền. Rồi hắn hôn lên vành tai cô, thì thầm: “Đừng sợ, bé ngoan! Thả lỏng ra nào.”
Sao không sợ cho được? Mộ Diên hoảng loạn túm chặt lấy ga giường đến mức các đốt ngón tay trắng bệch. Cô sợ đau nhất trên đời. Cơn đau xé rách lần trước vẫn còn ám ảnh cô.
Cô nắm lấy tay hắn, nước mắt lưng tròng van xin: “… Hức… Tam gia, tha cho em đi… Sau này Mộ Diên sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp anh thật tốt mà…”
“Bé yêu ngoan… Chịu đau một chút thôi, tí nữa quen rồi sẽ sướng đến tận trời ngay.”
Phó Hàn Sinh hôn lên trán cô trấn an. Mũi tên đã lên dây, sao có thể không bắn? Hắn đã nhịn đến mức sắp nổ tung rồi.
Dương vật sưng đỏ, gân guốc nổi lên chằng chịt. Hắn thẳng lưng dậy, hai tay nắm lấy hai cổ chân cô, banh rộng ra hết cỡ, ép sát xuống mặt giường thành hình chữ M dâm đãng.
Mộ Diên trợn tròn mắt kinh hoàng. Cô cảm giác được hai mép âm hộ của mình bị hắn kéo căng ra, phơi bày toàn bộ bí mật xấu hổ nhất trước mắt hắn.
Tất nhiên hắn bị khe suối hồng hào, ướt át này hấp dẫn đến mê muội. Đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào nơi đó như muốn nuốt chửng nó. Cô thẹn thùng lấy tay che mặt. Sao tối nay ánh trăng lại sáng thế này? Soi rõ từng sợi lông tơ, từng nếp gấp hồng hào của cô. Đúng là xấu hổ chết mất thôi!
“Ưm… Đừng nhìn… Đừng chạm vào đó…”
Cô yếu ớt ngăn cản. Nhưng chỉ thấy hắn cong lưng xuống, vùi hẳn đầu vào giữa hai chân cô. Hai mép thịt non mềm bị chiếc lưỡi nóng hổi liếm một đường dài từ dưới lên trên. Tai Mộ Diên vang lên tiếng nổ “oanh” một cái, đầu óc trống rỗng.
Hắn không thấy bẩn sao? Cả người cô run rẩy dữ dội. Bình thường lúc tắm rửa cô cũng chỉ dám rửa qua loa, không dám nhìn kỹ vào nơi đó. Vậy mà hắn dám… Chẳng lẽ nơi đó của cô rất đẹp, rất ngon sao?
Cô đang miên man suy nghĩ thì tự nhiên hít sâu một hơi lạnh. Hắn lại liếm thêm một vòng tròn quanh hột le… Cảm giác khoái lạc tê dại chạy dọc sống lưng, ngón tay cô bấu chặt vào gối, rên rỉ: “Ưm… Tam gia… Đừng liếm… Kỳ quá…”
Cái miệng nhỏ nhắn giữa hai chân bé cưng này thật ngon! Miếng thịt ướt đẫm, phấn nộn, mũm mĩm, ăn vào vừa miệng, ngọt lịm như đường phèn.
Thời thanh niên, Phó Hàn Sinh từng xem trộm sách cấm lấy từ chỗ Chu Tử Khâm. Sách nói rằng, dùng lưỡi liếm láp, “ăn” nơi này của phụ nữ sẽ làm cho họ động tình nhanh nhất, nước chảy thành sông.
Anh vươn lưỡi nếm thử. Vị ngọt ngào, nồng nàn như sương sớm đọng trên cánh hoa mai. Hắn bắt đầu liếm sâu hơn, thọc lưỡi vào trong cái lỗ nhỏ đang co bóp ấy. Nước suối mùa xuân ngọt lịm trào ra, làm cả người hắn nóng rực. Tiếng “chùn chụt” vang lên trong đêm tĩnh mịch. Bỗng dưng hắn ngậm lấy hai vách thịt, mút mạnh vào nhau, cọ xát liên hồi.
“Á…!” Nghe thấy âm thanh rên rỉ sướng ngất ngây của bé con, nước dâm mát lạnh chảy ra ồ ạt như vỡ đê, bắn cả lên mũi và cằm hắn.
Phó Hàn Sinh ngẩng đầu lên thở dốc, nhìn miếng thịt trai bị hắn gặm nhấm đã sưng đỏ lên, lấp lánh nước, trông càng thêm gợi tình. Hắn dùng ngón tay vân vê hạt ngọc đang dựng đứng, sau đó thọc hai ngón tay vào con đường chật hẹp ấm áp đó để nong rộng. Rồi thêm một ngón tay nữa. Động tác của hắn mạnh bạo, thô lỗ, khiến cô bé không ngừng kêu lên những tiếng rên rỉ sung sướng, chứ không còn là đau đớn nữa.
“Sẵn sàng chưa, bé cưng?” Hắn thì thầm, giọng khàn đặc vì dục vọng, chuẩn bị cho cú thúc quyết định.

Bình luận (0)

Để lại bình luận