Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Lời Đề Nghị Khiếm Nhã
Phỉ Y Hân thấy không khí im lặng lạ thường, cũng theo hướng mắt của Hoắc Đông Thần nhìn xuống ngực mình, và…
“Á… Anh… Anh nhìn cái gì đấy! Đồ biến thái!”
Cô vội vàng lấy tay che ngực, cài lại một nút áo bị hở. Dù không phải lộ hết da thịt, nhưng ánh nhìn như thiêu đốt của hắn khiến cô cảm thấy như mình đang không mặc gì. Khuôn mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ và tức giận.
Hoắc Đông Thần bị bắt quả tang nhưng không hề nao núng. Hắn đứng thẳng người dậy, nhếch môi cười tà, ánh mắt vẫn chưa chịu rời khỏi nơi đó: “Đẹp thì tôi nhìn. Của tôi thì tôi ngắm.”
“Ai là của anh? Dẹp ngay cái suy nghĩ đen tối trong đầu anh đi!” Phỉ Y Hân trừng mắt, tức tối quát lên.
“Đừng quên tôi là cấp trên của em. Và chúng ta có một bản hợp đồng.”
“Là cấp trên, là đối tác giường chiếu thì sao chứ? Không có nghĩa là anh được quyền quấy rối tôi nơi công sở!”
“Nghĩa là em luôn phải nghe lệnh tôi!” Hoắc Đông Thần chậm rãi mở miệng, giọng nói mang theo ý cười trêu chọc. Hắn thích nhìn cô xù lông lên như con mèo nhỏ.
Phỉ Y Hân hừ lạnh, quay đi, không thèm nhìn đến mặt hắn nữa. Lát sau cô nghe tiếng cười khẽ của hắn:
“Nếu em muốn có một vị trí khác hoàn toàn, thân mật hơn, quyền lực hơn… ví dụ như người yêu, hay bà chủ Hoắc Viễn… với tôi thì càng tốt! Lúc đó em muốn cấm tôi nhìn cũng được.”
“Nằm mơ đi!” Phỉ Y Hân dứt khoát từ chối. Ý tứ trong lời nói của hắn quá rõ ràng.
“Hoắc tổng! Lúc sáng có một tiểu thư gọi đến, xưng là Lý Nhã Kỳ, nói là muốn gặp anh! Mà đột nhiên nghe giọng tôi cô ta lại bực dọc, chửi bới ầm ĩ rồi cúp máy luôn!” Cô cố tình đánh trống lảng sang chuyện công việc để xua đi bầu không khí ám muội.
“Sau này có những cuộc gọi rác rưởi như thế thì cứ nói tôi không tiếp! Hoặc em cứ việc mắng lại cô ta.” Hắn lạnh lùng phán.
“Vâng!”
Phỉ Y Hân vâng lời, tiếp tục cúi xuống xem tài liệu. Nhưng giọng nói trầm ấm của hắn lại vang lên, cắt đứt sự tập trung của cô:
“Em không muốn biết tại sao cô ta bực tức khi nghe giọng nữ trong phòng tôi à?”
Hoắc Đông Thần đi vòng qua bàn, ngồi lên mép bàn làm việc của cô, đôi chân dài duỗi ra, dáng điệu thong thả, quyền lực.
Phỉ Y Hân ngẩng lên nhìn hắn. Phải công nhận, ở góc độ này hắn đẹp trai đến mức vô lý. Vẻ đẹp của sự trưởng thành, cao ngạo và giàu có.
“Tại sao?” Cô tò mò hỏi.
“Là vì trước giờ tôi không để phụ nữ làm thư ký trực tiếp của tôi! Văn phòng này là vùng cấm của phụ nữ.”
Hắn trả lời nhanh gọn, nhưng ý tứ thật khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa. Cô là ngoại lệ duy nhất.
“Vậy sao anh chọn tôi?”
“Vì em đặc biệt! Và vì… cơ thể em rất hợp với tôi.”
Hoắc Đông Thần vừa nói vừa nhìn sâu vào đôi mắt đen láy của Phỉ Y Hân.
“Tôi đặc biệt chỗ nào?” Phỉ Y Hân bối rối, tránh ánh mắt nóng bỏng của hắn.
Hoắc Đông Thần đột ngột cúi xuống, một tay chống lên thành ghế, một tay nâng cằm cô lên, bắt cô nhìn thẳng vào mình:
“Phỉ Y Hân, làm người yêu của tôi đi! Không phải trên hợp đồng, mà là thật sự.”
Phỉ Y Hân trợn mắt nhìn hắn, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Ban đầu là bất ngờ, lát sau lại có chút hoảng loạn. Hắn đang nghiêm túc sao?
“Anh… Anh đang nói đùa phải không?”
“Tôi không bao giờ nói đùa về chuyện tình cảm.” Hoắc Đông Thần trầm giọng, khuôn mặt nghiêm túc áp sát mặt cô. “Tôi muốn em. Cả thể xác lẫn tâm hồn.”
“Không! Tôi không muốn làm người yêu của anh. Chúng ta… quá khác biệt.” Phỉ Y Hân cố gắng giữ bình tĩnh, đẩy tay hắn ra.
“Em dám từ chối tôi?” Hoắc Đông Thần nhíu mày, đôi mắt hiện ra tia không hài lòng. Hắn chưa từng bị ai từ chối thẳng thừng như vậy.
“Anh không nên ép buộc tôi! Tình cảm không thể gượng ép.”
Hoắc Đông Thần nhìn cô chằm chằm một lúc lâu, ánh mắt chuyển từ tức giận sang thích thú và quyết tâm chinh phục mãnh liệt. Hắn cúi xuống, hôn chụt một cái lên môi cô, rồi thì thầm:
“Không thích thì từ từ sẽ thích! Tôi có cả đời để làm em thích tôi. Còn bây giờ… tiếp tục học bài đi, cô học trò nhỏ.”
Nói rồi hắn đứng dậy, trở về bàn làm việc của mình, để lại Phỉ Y Hân ngồi đó với khuôn mặt đỏ bừng và trái tim loạn nhịp. Tên đàn ông bá đạo này, hắn định giở trò gì tiếp theo đây?

Bình luận (0)

Để lại bình luận