Chương 1

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Ánh nắng chiều tà của những ngày cuối hạ hắt lên hành lang trường học vệt màu vàng úa, báo hiệu một mùa chia ly lại đến. Lê Viện, cô nữ sinh với vẻ đẹp băng thanh ngọc khiết nổi tiếng toàn trường, lặng lẽ thu dọn sách vở. Trong hộc bàn, điện thoại rung lên bần bật, màn hình sáng rực tin nhắn của lớp trưởng:
“Lê Viện, cuối tuần sau khi thi đại học xong sẽ có tiệc liên hoan, nhớ tham dự nhé. Cả lớp đều mong cậu đến, đừng từ chối nữa.”
Lê Viện khẽ nhíu mày, đôi mắt trong veo như hồ nước mùa thu thoáng hiện nét lưỡng lự. Vốn dĩ, cô là người sống khép kín. Thế giới của Lê Viện chỉ gói gọn trong những trang sách và căn phòng nhỏ yên tĩnh của mình. Cô không hứng thú với những buổi tụ tập ồn ào, những chuyến đi chơi vô bổ hay những lời tán tỉnh sáo rỗng của đám nam sinh. Dù sở hữu nhan sắc khiến bao kẻ thầm thương trộm nhớ, Lê Viện vẫn giữ cho mình một khoảng cách an toàn, một bức tường vô hình ngăn cách cô với sự huyên náo bên ngoài.
Tuy nhiên, trái tim thiếu nữ 18 tuổi đâu phải là sỏi đá. Mặc dù lạnh lùng từ chối vô số lời tỏ tình, nhưng sâu thẳm trong lòng, Lê Viện đã trót để ý một bóng hình. Đó là Trương Vũ Khải – chàng thiếu gia của tập đoàn Trương thị, người bạn, người ngồi cùng bàn luôn đối xử với cô bằng sự dịu dàng và kiên nhẫn hiếm thấy. Nghĩ đến việc sau buổi tiệc này, có lẽ sẽ rất khó để gặp lại đầy đủ mọi người, và quan trọng nhất là gặp người ấy, Lê Viện cắn nhẹ môi dưới, ngón tay thon dài lướt trên bàn phím, gõ một chữ: “Được.”
Buổi tiệc liên hoan diễn ra tại một biệt thự sân vườn sang trọng. Ánh đèn màu rực rỡ, tiếng nhạc xập xình và tiếng cười nói rộn rã khiến Lê Viện cảm thấy lạc lõng. Cô chọn một góc khuất, cầm ly nước trái cây lên men, thỉnh thoảng mỉm cười xã giao. Nhưng lạ thay, tửu lượng của cô vốn không tệ, vậy mà hôm nay chỉ vài ngụm nhỏ, đầu óc đã bắt đầu quay cuồng.
Một luồng nhiệt nóng rực, lạ lẫm bắt đầu len lỏi từ bụng dưới, lan ra khắp tứ chi. Cả người cô nóng ran như bị lửa đốt, từng tế bào da thịt trở nên nhạy cảm đến mức chỉ cần vạt áo cọ nhẹ cũng khiến cô rùng mình. Hơi thở Lê Viện trở nên gấp gáp, đôi má trắng ngần nhuộm một màu hồng phấn đầy mê hoặc. Nhận thấy sự bất thường, cô vội vàng xin phép mọi người ra về, lảo đảo hướng về phía nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo.
Nhưng Lê Viện ngây thơ đâu biết rằng, mỗi bước chân loạng choạng của cô đều đang dấn sâu vào cái bẫy đã được giăng sẵn. Một cái bẫy của dã tâm và dục vọng.
Ngay khi cô vừa vịn tay vào bồn rửa mặt, cố gắng hắt nước lạnh lên khuôn mặt nóng bừng, thì một vòng tay rắn chắc đã đỡ lấy cô từ phía sau. Mùi hương nam tính quen thuộc xộc vào mũi khiến Lê Viện mơ màng ngước lên.
“Viện Viện, cậu say rồi sao?”
Là Trương Vũ Khải. Hắn nhìn cô, ánh mắt không còn vẻ ôn nhu thường ngày mà thay vào đó là một sự chiếm hữu trần trụi, điên cuồng. Dưới ánh đèn nhập nhoè của hành lang, Lê Viện trông như một thiên thần sa ngã. Đôi mắt ngấn lệ ướt át, làn môi đỏ mọng hé mở thở dốc, và cơ thể mềm mại đang run rẩy trong vòng tay hắn.
Vũ Khải là bạn thân của cô, nhưng đó chỉ là cái mác hắn tự gán lấy. Hắn biết rõ cô không yêu hắn, thậm chí sự thân thiết này cũng là do hắn kiên trì, dùng đủ mọi cách tiếp cận, từ việc nhặt giúp cô cây bút chì đến việc che mưa chắn gió cho cô. Trước đây, hắn nâng niu cô như báu vật, sợ làm cô vấy bẩn, sợ cô chán ghét. Nhưng đêm nay, nhìn người con gái mình khao khát bao năm đang mềm nhũn vì loại thuốc kích dục mà hắn đã lén bỏ vào ly, con dã thú trong lòng Vũ Khải đã xổng chuồng.
“Khải… mình nóng quá…” Lê Viện nức nở, giọng nói vốn thanh lãnh giờ trở nên nũng nịu, ngọt lịm như mật ong rót vào tai hắn.
“Ngoan, mình đưa cậu về.” Hắn thì thầm, giọng khàn đặc dục vọng.
Hắn dìu cô ra xe, không phải để đưa về nhà, mà là đưa vào hang ổ của sói. Vừa ngồi vào ghế sau, khi cánh cửa xe đóng sầm lại, ngăn cách không gian kín mít với thế giới bên ngoài, Vũ Khải không còn kiềm chế được nữa. Hắn kéo mạnh Lê Viện vào lòng, một tay giữ chặt gáy cô, tay kia siết lấy eo nhỏ, cúi đầu ngấu nghiến đôi môi mà hắn hằng mơ tưởng.
“Ưm…”
Nụ hôn của hắn không hề dịu dàng. Nó mang theo sự khao khát điên cuồng, hoang dại và thô bạo. Hắn cắn mút môi cô, lưỡi hắn như con rắn luồn lách vào khoang miệng ngọt ngào, càn quấy, hút hết mật ngọt và dưỡng khí của cô. Lê Viện, dưới tác dụng của thuốc, đầu óc mê muội, tay chân bủn rủn, chỉ biết há miệng mặc hắn cưỡng đoạt. Tiếng chùn chụt vang lên trong không gian yên tĩnh của chiếc xe sang trọng nghe thật dâm mỹ.
Vũ Khải vừa hôn, vừa rút điện thoại từ túi quần ra. Hắn muốn ghi lại khoảnh khắc này. Khoảnh khắc nữ thần cao ngạo của trường học đang rên rỉ, phục tùng dưới thân hắn. Ánh đèn flash loé lên, ghi lại khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt mơ màng và nụ hôn ướt át cưỡng ép. Thoả mãn, hắn tắt máy, ôm chặt Lê Viện đang mềm nhũn vào lòng.
Tài xế phía trước, người đã được huấn luyện kỹ càng, không dám liếc mắt nhìn loạn, chỉ tập trung lái xe thẳng tiến về khách sạn cao cấp nhất của tập đoàn Trương gia. Chiếc xe lướt đi trong đêm, mang theo số phận của Lê Viện rẽ sang một hướng tăm tối không lối thoát. Tại tầng cao nhất, trong căn phòng tổng thống, hệ thống camera giấu kín đã được bật sẵn, chờ đợi ghi lại từng chi tiết của “bữa tiệc” xác thịt sắp diễn ra.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận