Chương 17

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 17

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hắn lôi xềnh xệch cô đến bên cửa sổ kính sát đất, nơi có thể nhìn xuống toàn cảnh thành phố về đêm lung linh ánh đèn. Hắn giật phăng cái nút gỗ ở hoa huyệt ra.
“Phụt.”
Một ít tinh dịch hòa lẫn dâm thủy chảy ra, nhưng cô vẫn chưa thể đi tiểu được vì cơ thể đang bị khóa chặt trong trạng thái căng cứng sợ hãi.
“Nín vào! Một giọt nước tiểu nào rơi ra sàn nhà, đêm nay tao xích mày ngủ ngoài sân với con béc-giê.” Hắn gằn giọng đe dọa.
Lê Viện cắn nát môi dưới, dùng chút lý trí cuối cùng để điều khiển cơ vòng bàng quang đang run rẩy. Đau đớn và kích thích đan xen.
Hắn kéo một chân cô gác lên vai mình, trong tư thế đứng dựa cửa kính. Côn thịt vừa mới được “rửa sạch” lại tiếp tục cương cứng, đâm thẳng vào bên trong cô.
“Rên lên! Rên cho to vào để cả cái thành phố này nghe thấy!”
“Ư… Chủ… nhân… thao chết… chó dâm… a… sướng quá…”
Hắn thúc mạnh, mỗi cú thúc lại chạm vào bàng quang căng đầy nước. Cảm giác buồn tiểu lên đến đỉnh điểm. Cô vừa rên rỉ vừa khóc lóc.
Vũ Khải một tay giữ hông cô, tay kia lấy điện thoại ra, bật đèn flash, quay lại cận cảnh khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi, méo mó vì khoái lạc của cô, và cả nơi giao hợp ướt át dính dấp bên dưới.
“Tao sẽ lưu lại cái này, mỗi ngày chiếu lên tivi cho mày xem. Để mày nhớ kỹ cái bản mặt dâm đãng của mày khi bị tao địt, khi trong bụng mày toàn là nước đái của tao.”
“Ư… a… bắn cho chó… chó muốn tinh dịch của Chủ nhân…”
Hắn gầm lên, thúc liên hồi như máy khâu. Nhịp cuối cùng, hắn cắm sâu lút cán, bắn một lượng tinh dịch khổng lồ vào sâu trong tử cung cô, như muốn đóng dấu sở hữu vĩnh viễn lên buồng trứng của cô.
Xong việc, hắn lại lấy cái nút gỗ bịt lại hoa huyệt. Lê Viện nằm vật ra sàn kính lạnh lẽo, bất động như một xác chết xinh đẹp.
Hắn bỏ mặc cô ở đó, đi vào phòng tắm thư giãn. Tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm đối lập với sự im lặng chết chóc và tiếng thở nặng nhọc của cô ngoài này.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận