Chương 6

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 6

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Sự Cố Trong Giờ Trực Nhật Và Bàn Tay Hư Hỏng
Kiều Ninh Ninh đứng như trời trồng, hai chân run lẩy bẩy trước áp lực từ Vu Đồng. Hắn cao hơn cô cả cái đầu, bóng người to lớn phủ lên người cô như một đám mây đen. Câu nói đầy ẩn ý của hắn khiến mặt cô nóng ran. Hắn đang trêu ghẹo cô sao?
– À… chuyện đó hả? Bình thường thôi mà, giúp đỡ bạn bè là nghĩa vụ… haha… – Ninh Ninh cười gượng gạo, cố gắng lùi lại để giữ khoảng cách an toàn.
Vu Đồng nhìn cô chằm chằm, ánh mắt hắn dừng lại trên đôi môi đang run rẩy của cô, rồi lướt xuống cổ, xuống ngực. Hắn cảm thấy cô gái này hôm nay có gì đó rất lạ, rất thu hút. Cái mùi hương thoang thoảng từ người cô khiến hắn, một kẻ vốn chỉ biết đánh đấm, bỗng dưng cảm thấy rạo rực trong lòng.
– Được rồi, tôi nhớ kỹ cậu rồi. – Hắn nói rồi quay lưng bỏ đi, để lại Ninh Ninh đứng đó thở phào nhẹ nhõm.
Ba ngày trôi qua, Vu Đồng không đến lớp. Ninh Ninh vừa mừng vừa lo. Mừng vì không phải đối mặt với hắn, lo vì thời hạn nhiệm vụ sắp hết. Nếu hôm nay không hoàn thành, cô sẽ bị mười tên côn đồ sàm sỡ thật sao? Nghĩ đến viễn cảnh đó, cô rùng mình.
Đến chiều ngày thứ ba, khi Ninh Ninh đang tuyệt vọng chuẩn bị tinh thần đón nhận hình phạt thì Vu Đồng bất ngờ xuất hiện ở cửa lớp. Hắn đi vào với vẻ ngông nghênh thường thấy, ném cặp sách lên bàn rồi ngồi xuống, gác chân lên ghế.
Thầy chủ nhiệm bước vào, nhìn thấy Vu Đồng thì đẩy gọng kính, giọng nghiêm khắc:
– Vu Đồng, hôm nay cuối cùng cũng chịu đi học rồi à? Cuối giờ ở lại trực nhật bù cho những ngày nghỉ nhé. Kiều Ninh Ninh, em ở lại giám sát và hỗ trợ bạn.
Ninh Ninh nghe tên mình mà sét đánh ngang tai. Thầy ơi, thầy đang đẩy em vào hang cọp đấy! Nhưng trong cái rủi có cái may, đây chính là cơ hội trời cho để thực hiện nhiệm vụ!
Tan học, các bạn ùa ra về hết. Trong lớp chỉ còn lại Ninh Ninh và Vu Đồng. Ánh hoàng hôn đỏ rực chiếu xiên qua cửa sổ, nhuộm đỏ cả căn phòng, tạo nên một bầu không khí vừa lãng mạn vừa căng thẳng.
Vu Đồng uể oải cầm cây chổi, quét qua loa vài cái như đuổi ruồi. Hắn rõ ràng không muốn làm việc này.
– Nè, quét cho sạch vào chứ! – Ninh Ninh lấy hết can đảm nhắc nhở.
Vu Đồng lườm cô một cái:
– Phiền phức. Cậu làm đi, tôi ngồi chơi.
Ninh Ninh bĩu môi. “Được, để xem tôi xử lý cậu thế nào.”
Cô cầm cây chổi lau nhà, cố tình đi qua đi lại trước mặt hắn. Hôm nay cô mặc chiếc váy đồng phục hơi ngắn, mỗi lần cúi xuống vắt khăn lau, đường cong mông tròn trịa lại hiện ra rõ nét dưới lớp vải. Cô liếc nhìn Vu Đồng, thấy hắn đang nhìn chằm chằm vào… mông mình. Cá đã cắn câu!
Ninh Ninh giả vờ vấp phải xô nước, hét lên một tiếng “Á!” rồi ngã bịch xuống sàn nhà ướt át. Cú ngã này cô đã tính toán kỹ, tiếp đất bằng mông, vừa đủ đau để diễn, vừa đủ gợi cảm.
– Ui da… đau quá…
Vu Đồng giật mình, vội vàng vứt cây chổi, chạy lại đỡ cô.
– Cậu có sao không? Đi đứng kiểu gì thế?
Hắn đưa tay kéo cô dậy. Ninh Ninh nhân cơ hội này, túm lấy tay hắn, kéo hắn ngã chúi về phía mình. Nhưng thay vì để hắn ngã đè lên người, cô nhanh tay dẫn dụ bàn tay to lớn, thô ráp của hắn đặt ngay lên… mông mình.
– Vu Đồng… tớ đau mông quá… cậu xoa giúp tớ với… đau lắm… hu hu…
Giọng cô nũng nịu, pha chút rên rỉ đầy gợi tình. Vu Đồng cứng đờ người. Bàn tay hắn đang đặt trọn lên bờ mông mềm mại, đàn hồi của Ninh Ninh. Cảm giác xúc giác tuyệt vời truyền từ lòng bàn tay lên não bộ khiến hắn tê dại. Mông cô rất tròn, rất êm, lại còn ấm nóng.
Hắn vô thức bóp nhẹ một cái. Ninh Ninh rên khẽ:
– Ưm… nhẹ thôi…
Tiếng rên ấy như giọt nước tràn ly, đánh sập lý trí của Vu Đồng. Hắn không rút tay lại mà bắt đầu xoa nắn thật sự. Bàn tay hắn di chuyển, bao trọn lấy hai bầu mông, nhào nặn thô bạo nhưng cũng đầy kích thích. Hơi thở hắn bắt đầu dồn dập, ánh mắt tối sầm lại vì dục vọng.
– Cậu… – Hắn khàn giọng. – Mông cậu… mềm thật.
– “Nhiệm vụ hoàn thành!” – Hệ thống reo lên.
Ninh Ninh lúc này mới nhận ra tình hình đang đi quá xa. Bàn tay của Vu Đồng đang dần trở nên hư hỏng hơn, hắn muốn luồn tay vào trong váy cô!
– A, tớ… tớ hết đau rồi! Cảm ơn cậu!
Ninh Ninh dùng hết sức bình sinh đẩy hắn ra, vơ lấy cặp sách và chạy biến ra khỏi lớp, để lại Vu Đồng ngồi đó với bàn tay còn vương hơi ấm và mùi hương quyến rũ của cô, khuôn mặt hắn đỏ bừng, đũng quần nhô cao một cách khổ sở.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận