Chương 7

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 7

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Sự Cố Trong Phòng Y Tế Và Lời Đề Nghị Khiếm Nhã
Sau sự cố “sờ mông”, Kiều Ninh Ninh trốn tránh Vu Đồng như trốn tà. Cả tuần liền cô không dám nhìn thẳng vào mặt hắn, cứ thấy bóng dáng hắn là cô lẩn đi chỗ khác. May mắn là Vu Đồng cũng không làm khó dễ cô, chỉ thỉnh thoảng ném cho cô những cái nhìn đầy ẩn ý và chiếm hữu khiến cô lạnh gáy.
Cuộc sống yên bình chưa được bao lâu thì sóng gió lại ập đến.
Hôm đó trong giờ Thể dục, trời nắng chang chang. Ninh Ninh vốn thể lực yếu, chạy được vài vòng sân đã hoa mắt chóng mặt. Cô lảo đảo rồi ngã xuống đường chạy, ngất xỉu thật sự chứ không phải giả vờ.
Trong cơn mê man, cô cảm nhận được mình được ai đó bế lên. Một lồng ngực vững chãi, mùi hương bạc hà mát lạnh và mùi mực bút máy quen thuộc. Là Từ Cảnh!
Khi Ninh Ninh tỉnh lại, cô thấy mình đang nằm trong phòng y tế vắng lặng, rèm cửa trắng bay phấp phới. Đầu cô hơi đau, nhưng điều khiến cô hoảng hốt là cảm giác mát lạnh ở phần dưới cơ thể.
Cô hé mắt nhìn xuống và suýt nữa hét lên. Từ Cảnh đang ngồi bên cạnh giường, và tay cậu ta… đang vén váy của cô lên!
Cậu ta đang làm gì vậy? Kiểm tra chấn thương sao? Nhưng cô ngất xỉu chứ có bị thương ở chân đâu!
Từ Cảnh dường như đang bị thôi miên. Cậu nhìn chằm chằm vào chiếc quần lót màu trắng tinh khôi của cô, bàn tay run run định chạm vào vùng da đùi non mềm mại. Khuôn mặt cậu đỏ bừng, hơi thở gấp gáp. Hình ảnh lần trước dưới gầm bàn vẫn ám ảnh cậu, và giờ đây, khi cô gái trong mộng đang nằm bất động trước mắt, cậu không thể kiềm chế được con quỷ dục vọng trong lòng.
Đúng lúc đó, hệ thống “chết tiệt” lại lên tiếng:
– “Nhiệm vụ thứ tư: Ký chủ phải để cho Từ Cảnh thực hiện hành vi oral sex (liếm) hoa huyệt của mình đến khi đạt cao trào. Thời gian thực hiện: Một giờ. Khen thưởng: «Lọ dưỡng da cấp ba» giúp da trắng như tuyết, mịn như nhung. Thất bại: Bị tiêm thuốc gây dị ứng da toàn thân, nổi mụn ghẻ lở loét suốt đời!”
Ninh Ninh muốn khóc thét. “Hệ thống, ngươi điên rồi! Từ Cảnh là học sinh gương mẫu, sao có thể làm chuyện đồi bại đó?”
– “Nhìn đi, cậu ta đang thèm muốn cô đến phát điên kìa. Đây là cơ hội tốt nhất. Mau thực hiện đi, nếu không muốn thành cóc ghẻ!”
Ninh Ninh nhìn Từ Cảnh, rồi nghĩ đến làn da lở loét. Cô cắn răng, quyết định liều một phen. Cô giả vờ cựa quậy, rên khẽ một tiếng:
– Ưm… ngứa quá…
Từ Cảnh giật bắn mình, vội vàng buông váy cô xuống, mặt cắt không còn giọt máu. Cậu lúng túng đứng dậy định bỏ chạy.
– Lớp phó… – Ninh Ninh mở mắt, giọng yếu ớt, ngây thơ vô số tội. – Tớ… tớ thấy khó chịu ở… ở chỗ đó. Cậu giúp tớ xem được không?
Từ Cảnh đứng hình. Cậu quay lại, nhìn vào đôi mắt to tròn ngập nước của Ninh Ninh.
– Cậu… cậu nói sao? Khó chịu ở đâu?
Ninh Ninh từ từ ngồi dậy, dựa lưng vào thành giường. Cô đưa tay tự mình kéo váy lên cao, để lộ đôi chân thon dài và vùng tam giác mật được che chắn mong manh.
– Ở đây này… nó cứ ngứa ngáy, nóng ran… tớ không biết làm sao cả…
Từ Cảnh nuốt nước bọt ực một cái. Cổ họng cậu cháy khô. Cậu bước lại gần giường như một con rối, quỳ xuống giữa hai chân cô.
– Ninh Ninh… cậu… cậu muốn tớ làm gì?
Ninh Ninh đưa ngón tay trỏ đặt lên môi cậu, miết nhẹ, ánh mắt lúng liếng đưa tình:
– Tớ nghe nói… nước bọt có thể làm dịu cơn ngứa. Cậu dùng miệng… giúp tớ được không?
Lời đề nghị táo bạo và dâm đãng đến mức khiến đầu óc Từ Cảnh nổ tung. Cậu là lớp phó học tập gương mẫu, nhưng trước sự quyến rũ trần trụi này, mọi luân thường đạo lý đều tan biến. Cậu run rẩy nắm lấy tay cô, rồi cúi đầu xuống, úp mặt vào giữa hai đùi cô.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận