Chương 8

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 8

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Cám Dỗ Ngọt Ngào Và Bí Mật Của Vu Đồng
Căn phòng y tế tĩnh lặng, chỉ còn tiếng quạt trần quay đều đều và tiếng hơi thở dồn dập của hai con người trẻ tuổi đang khám phá trái cấm.
Từ Cảnh run rẩy kéo chiếc quần lót của Ninh Ninh sang một bên. Mùi hương ngai ngái nồng nàn đặc trưng của thiếu nữ xộc vào mũi cậu, khiến cậu say đắm. Cậu chưa bao giờ nhìn thấy nơi tư mật của con gái ở cự ly gần như thế này. Nó hồng hào, e ấp như một nụ hoa chớm nở, rỉ ra chút dịch trong suốt.
Cậu nhắm mắt lại, đưa lưỡi liếm nhẹ một đường dọc theo khe hở.
– A… – Ninh Ninh giật nảy người, ngửa cổ ra sau, bật ra tiếng rên rỉ ngọt ngào.
Cảm giác ướt át, nhám nháp của đầu lưỡi lướt qua điểm nhạy cảm khiến cô tê dại cả người. Hệ thống đã ban cho cô cơ thể nhạy cảm hơn người thường, nên chỉ một kích thích nhỏ cũng khiến cô rung động mãnh liệt.
Nghe tiếng rên của Ninh Ninh, Từ Cảnh như được tiếp thêm sức mạnh. Cậu trở nên bạo dạn hơn, dùng lưỡi tách hai mép hoa, thâm nhập vào bên trong, khuấy đảo. Cậu mút mát, day dứt viên ngọc nhỏ xíu đang cương cứng.
– Ưm… lớp phó… sướng quá… đúng chỗ đó… nhanh hơn nữa…
Bàn tay Ninh Ninh luồn vào mái tóc mềm của Từ Cảnh, ấn đầu cậu sát vào người mình. Cô vặn vẹo hông, đón nhận từng đợt sóng khoái cảm mà cậu mang lại. Từ Cảnh như một con thú nhỏ ham ăn, tham lam hút lấy mật ngọt từ người cô. Cậu cảm thấy mình như đang lạc vào thiên đường, mọi thứ xung quanh đều lu mờ, chỉ còn lại cô gái xinh đẹp đang rên rỉ dưới thân mình.
Dịch thủy tuôn ra ồ ạt, làm ướt đẫm cả miệng và cằm Từ Cảnh. Cậu không hề thấy ghê, ngược lại còn nuốt lấy tất cả, say mê thưởng thức hương vị của cô.
Sau khoảng mười lăm phút miệt mài “phục vụ”, Ninh Ninh cảm thấy một luồng điện cực mạnh tích tụ ở bụng dưới. Cô cong người lên, hét nhỏ một tiếng rồi co giật liên hồi, đạt đến đỉnh cao của khoái lạc.
– “Nhiệm vụ hoàn thành!”
Ninh Ninh nằm thở dốc, cả người mềm nhũn như bún. Từ Cảnh ngẩng đầu lên, khuôn mặt dính đầy dịch yêu, đôi mắt cậu sáng rực lên một niềm khao khát chiếm hữu mãnh liệt. Cậu vươn người lên, hôn nhẹ vào môi cô, nếm lại hương vị của chính cô trên môi mình.
– Ninh Ninh… tớ thích cậu.
Ninh Ninh bối rối, vội vàng đẩy cậu ra, kéo váy xuống chỉnh tề.
– Cảm ơn cậu đã giúp tớ… chuyện này… đừng nói cho ai biết nhé. Tớ về lớp đây!
Cô nhảy xuống giường và chạy trốn lần thứ n, để lại Từ Cảnh ngơ ngác và hụt hẫng. Nhưng trong lòng cậu đã nhen nhóm một ngọn lửa không thể dập tắt.
Ra khỏi phòng y tế, Ninh Ninh chưa kịp hoàn hồn thì đã bị một cánh tay rắn chắc lôi tuột vào góc cầu thang khuất.
– Á! Buông ra!
– Là tôi. – Giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên.
Là Vu Đồng! Hắn ép cô vào tường, hai tay chống hai bên, giam cầm cô trong lồng ngực mình. Ánh mắt hắn nhìn cô đầy soi mói và tức giận.
– Vừa làm gì trong phòng y tế với tên bốn mắt đó? Hả?
Ninh Ninh tim đập chân run. Hắn biết rồi sao? Hắn nhìn thấy hay nghe thấy?
– Cậu… cậu nói gì thế? Tớ bị ngất, cậu ấy đưa tớ vào nghỉ ngơi thôi…
– Nghỉ ngơi mà rên rỉ to thế à? – Vu Đồng cười khẩy, cúi xuống cắn nhẹ vào vành tai cô. – Mùi của hắn dính đầy trên người cậu kìa.
Hắn hít hít cổ cô, rồi trượt tay xuống mông cô, bóp mạnh một cái trừng phạt.
– Cậu nợ tôi một món nợ đấy, nhớ không? Hôm trước cậu bắt tôi xoa mông, làm tôi về nhà mất ngủ mấy đêm liền. Giờ phải đền bù!
– Đền… đền bù gì? – Ninh Ninh sợ hãi hỏi.
– Đưa mông đây cho tôi sờ tùy thích. Và… – Hắn ghé sát tai cô, giọng khàn đặc dục vọng. – Giúp tôi giải quyết cái này.
Hắn cầm tay cô, đặt lên đũng quần đang căng cứng như đá của mình.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận