Chương 9

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 9

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tốc độ tay của Văn Sâm nhanh đến chóng mặt, giống như một động cơ vĩnh cửu không biết mệt mỏi. Cậu nhào nặn, bóp, véo, biến bộ ngực mềm mại của cô thành đủ mọi hình dạng.
Độc thân suốt 24 năm, giữ gìn thân thể như ngọc, chưa từng bị bất cứ người đàn ông nào chạm vào, Ngôn Hi làm sao chịu nổi sự xúc phạm quá phận, trần trụi như bây giờ. Huống chi đó lại là bộ ngực mẫn cảm nhất của cô.
Cô cố gắng phản kháng, đẩy tay cậu ra, đánh vào vai cậu. Nhưng sức lực của cô so với cậu chẳng khác nào trứng chọi đá, hoàn toàn vô dụng. Cả người cô bị cậu khống chế, đùa bỡn trong lòng bàn tay. Cô chỉ có thể ngửa cổ lên, bất lực kêu rên, sắc mặt ửng đỏ như say rượu, hai hàng nước mắt vì kích thích quá độ mà trào ra, lăn dài trên má.
”Không cần… buông tôi ra… a a~”
”Văn… Văn Sâm, đừng… không cần hôn nữa, thật là khó chịu… cậu buông tôi ra được không?”
”Cầu xin cậu… huhu~”
Cô nức nở cầu xin, tiếng khóc nhu nhược, đáng thương như mèo con. Nhưng trong đầu Văn Sâm lúc này đã chìm ngập trong dục vọng đen tối, trong mắt cậu chỉ toàn là cặp vú to tròn, trắng bóng đang nảy lên theo nhịp thở của cô. Tiếng cầu xin của cô chẳng những không làm cậu dừng lại, mà còn như liều thuốc kích thích, khiến cậu càng muốn bắt nạt cô tàn bạo hơn.
”Khó chịu? Chỉ có khó chịu thôi sao? Em thấy chị đang sướng lắm mà.”
”A… ư…”
Ngôn Hi cắn môi đáp lại bằng những tiếng rên rỉ vỡ vụn. Khó chịu, khó chịu muốn chết đi được. Bộ ngực bị cậu thô lỗ xoa nắn đến đau nhức, lòng bàn tay chai sần của cậu chạm tới đầu vú mẫn cảm qua lớp vải ren mỏng manh, mang theo từng cơn tê dại chạy dọc sống lưng.
Và ở phía dưới… nơi tư mật ấy, cô không chỉ cảm thấy một sự hư không, trống rỗng đáng sợ, mà còn bắt đầu ngứa ngáy. Một thứ dịch thể sền sệt, dính dáp bắt đầu tiết ra, làm ướt đẫm đáy quần lót. Cô bị làm sao thế này? Tại sao lại có phản ứng xấu hổ như vậy?
Văn Sâm cúi xuống, thấy cô miệng thì kêu khó chịu, nhưng cả người lại ửng lên màu hồng phấn quyến rũ, thân hình hoàn mỹ không ngừng vặn vẹo, cọ xát vào người cậu. Rõ ràng là cơ thể cô đang khao khát được đàn ông chạm vào, được thỏa mãn.
”Cô giáo Ngôn thật không thành thật chút nào.” Cậu cười khẩy, ánh mắt tối sầm lại. ”Không thành thật với học sinh, là muốn chịu trừng phạt sao?”
Văn Sâm nói xong, không chờ cô trả lời, cúi đầu xuống. Một tay cậu vén hẳn chiếc áo sơ mi của cô lên, tay kia nâng bầu vú bên trái căng tròn đưa lên miệng.
”Nên trừng phạt. Phạt đóa hoa này phải tiết ra sữa để người làm vườn chăm chỉ này uống cho đã khát.”
Chiếc áo lót bị đẩy lên cao, để lộ hoàn toàn bầu ngực tuyệt mỹ. Ngực Ngôn Hi chưa từng có người chạm qua, làn da trắng muốt, mịn màng. Hai đầu vú màu hồng nhạt, nhỏ nhắn như nụ hoa, quầng vú xung quanh cũng nhạt màu, tinh khiết. Đầu vú xinh xắn đang đứng thẳng, run rẩy trong không khí lạnh, tựa như đóa hoa kiêu hãnh nở trên đỉnh núi tuyết.
Vẻ đẹp thánh thiện và dâm đãng hòa quyện ấy khiến dục vọng của Văn Sâm không những không giảm mà còn phun trào như núi lửa.
Ngôn Hi còn chưa kịp định thần, đã thấy cậu há miệng, ngậm lấy đầu vú của mình.
Khoảnh khắc đôi môi nóng hổi của cậu chạm vào, một luồng điện cực mạnh đánh thẳng vào não bộ cô. Nơi đó mẫn cảm đến mức một cỗ khoái cảm xa lạ từ sâu trong cơ thể Ngôn Hi bùng nổ, phun trào ra, làm ướt đẫm cả quần lót trong nháy mắt.
Hai phiến môi mỏng của Văn Sâm tham lam ngậm chặt lấy đầu vú của Ngôn Hi. Nước miếng ướt nóng của cậu bao phủ lấy nó, thấm vào những điểm mẫn cảm. Đầu lưỡi linh hoạt của cậu liếm láp, trêu chọc xung quanh quầng vú. Cảm giác tê tê, dại dại, ngứa ngáy này muốn bức Ngôn Hi điên mất rồi.
Thật chặt, nóng quá, thật đáng sợ… nhưng cũng thật kích thích.
”A!~”
Cô thất thanh hét lên chói tai, lưng cong vòng lên.
Văn Sâm không chỉ ngậm, mà còn bắt đầu dùng lực hút.
”Chụt… chụt…”
Cậu hút mạnh một cái, má hóp lại. Giống như một đứa trẻ tham ăn đang điên cuồng mút sữa mẹ.
Ngôn Hi cảm giác như cậu muốn hút cả linh hồn cô ra ngoài. Đại não cô trống rỗng, trắng xóa. Cơ thể cô đạt tới đỉnh điểm của sự chịu đựng và dục vọng sơ khai.
Nhưng đối với Văn Sâm, đây chỉ mới là màn dạo đầu nhẹ nhàng.
Cậu từng ngụm từng ngụm mút mát vú cô, mút cả đầu vú vào sâu trong khoang miệng ấm nóng. Hàm răng sắc nhọn của cậu còn cố tình cọ xát, day day nhẹ vào đầu vú mỏng manh, như một lời đe dọa đầy ác ý: Chỉ cần cô không nghe lời, chỉ cần cô dám phản kháng, cậu sẽ không lưu tình mà cắn mạnh xuống, cắn đứt nó.
Đàn ông về phương diện tình dục này dường như không cần thầy dạy cũng tự giỏi. Chỉ cần gặp được cô gái mà mình khao khát muốn chiếm đoạt, bản năng sẽ mách bảo họ nghĩ ra hàng trăm cách để thưởng thức, hành hạ và yêu thương cô gái đó.
Nhưng Ngôn Hi không bao giờ nghĩ tới loại chuyện hoang đường này lại xảy ra với mình, ngay tại văn phòng trường học. Bị cậu học trò kém mình 4 tuổi hung hăng đùa bỡn, chiếm đoạt, cô chỉ có thể khóc lóc xin tha trong tuyệt vọng.
”A… đừng hút nữa, Văn Sâm… Văn Sâm, nóng quá… rát quá…”
”Hức ~ Văn Sâm, dừng lại đi, tôi xin cậu… đừng mà…”
”Đừng kêu!” Văn Sâm gầm nhẹ.
Những tiếng nức nở, rên rỉ xin tha của cô lọt vào tai Văn Sâm lại biến thành những âm thanh gợi tình nhất trần đời. Văn Sâm bị cô kêu đến mức côn thịt bên dưới giật nảy lên, đau nhức vì muốn được giải phóng, muốn được đâm vào.
Ông chủ đang thưởng thức bữa tiệc thịnh soạn bằng miệng, nhưng “người anh em” bên dưới thì ủy khuất vô cùng, suýt chút nữa đâm thủng cả lớp vải quần dày, gào thét đòi được tham gia vào cuộc vui, muốn cùng nhau khi dễ cô gái xinh đẹp trước mặt.
Văn Sâm rốt cuộc nhịn không được nữa. Cậu buông bầu ngực ướt đẫm nước bọt ra, nắm lấy bàn tay nhỏ bé, mềm mại như không xương của cô, kéo xuống dưới.
Cậu ấn mạnh tay cô vào đũng quần đang phồng to như một túp lều của mình.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận