Chương 22

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 22

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Dòng Chảy Của Sự Sống Và Lời Tuyên Bố Chủ Quyền
“Chị, chị ơi!”
“Muốn bắn… em muốn bắn nòng nọc nhỏ vào bên trong chị, đều cho chị hết, chị đem chúng nó nuốt vào được không? Nuốt hết tinh hoa của em đi!”
Cơ thể Văn Sâm giật mạnh từng đợt. Hơn mười luồng tinh dịch đặc sệt, nóng hổi như dung nham từ quy đầu nam sinh phun trào ra, bắn mạnh mẽ vào tận sâu trong tử cung cô. Dòng nước ấm nóng bỏng rát bức người, tưới tắm lên thành vách nhạy cảm bên trong.
Ngôn Hi mở to hai mắt, đồng tử giãn ra mê mang, mất tiêu cự. Hiển nhiên, cô đã bị cậu đưa lên đỉnh vu sơn, đạt đến cao trào cực đại trong sự cưỡng đoạt. Toàn thân cô co giật nhẹ, não bộ trống rỗng, chỉ còn lại cảm giác sung sướng đến tê liệt.
Văn Sâm nhận thấy được cơ thể cô cứng đờ rồi mềm nhũn ra, bàn tay đang bịt miệng cô hơi nới lỏng. Ngôn Hi há hốc miệng, cố gắng hớp lấy không khí, nhưng cổ họng khô khốc không thể phát ra âm thanh trọn vẹn, chỉ có tiếng nấc nghẹn ngào.
Tinh dịch vẫn còn đang gián đoạn không ngừng phun ra từ dương vật nam sinh, mỗi lần cậu giật một cái, một dòng nước nóng lại bơm vào, khiến thân thể Ngôn Hi run rẩy theo. Cô sướng đến mức trước mắt nhòe đi, không thấy rõ bóng người, bên tai chỉ còn văng vẳng tiếng cười khàn khàn, thỏa mãn của Văn Sâm.
“Chị thật đúng là dâm đãng a, lần đầu tiên bị nam sinh làm liền lên đỉnh, sướng đến mức này sao?”
“Ha! Phun ra nhiều nước như vậy, ướt đẫm cả sô pha rồi, thật dâm đãng!”
“A… Đều bắn xong rồi mà tiểu huyệt của chị tại sao vẫn còn hút chặt lấy em thế này? Căn bản không nhổ ra được, nó cứ mút lấy em. Chị còn chưa thỏa mãn sao? Còn muốn bị em chơi tiếp à?”
“Chị sẽ không nghiện dương vật của em rồi chứ?”
“Em đây sẽ tiếp tục, chiều chị đến cùng.”
Cậu ước chừng bắn hơn mười đợt, số lượng nhiều kinh khủng, đem bụng dưới của Ngôn Hi lấp đầy tinh dịch. Cô bị bắn đến cả người phiếm hồng, thần trí không rõ, lả đi trong vòng tay cậu, căn bản không còn chút tinh lực nào để nghe những lời nói ô uế, trêu chọc của cậu.
Có thể Văn Sâm không nói đùa cô. Nam sinh 20 tuổi, tinh lực tràn đầy như biển cả. Bắn xong, cậu chỉ để dương vật nằm im bên trong cô nghỉ ngơi khoảng mười giây, rồi nó lại nhanh chóng cương cứng trở lại, phình to, lấp đầy mọi khoảng trống bên trong cô một lần nữa.
Văn Sâm rũ mắt xuống nhìn người con gái trong lòng. Lông mi nồng đậm che đi ánh nhìn đen tối, cậu lúc này đẹp trai như một vị thần sa ngã, một đại ma vương đắm chìm trong dục vọng chiếm hữu.
Cậu nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt trắng nõn, đẫm mồ hôi của cô, ngữ khí nghe thì thực ôn nhu, nhưng nội dung lại làm người ta phát lạnh sống lưng.
“Chị Ngôn Hi, đừng ngất, tỉnh tỉnh nào.”
“Em còn không có bắt đầu ăn chị thực sự đâu, chị như thế nào cứ như vậy mà ngất đi. Mới dạo đầu thôi mà.”
“Lại không tỉnh, lát nữa em sẽ bắt chị quỳ trên mặt đất mà cầu xin em thao chị, có tin hay không?”
Không thể không nói, những lời đe dọa này có lực sát thương rất lớn đối với tiềm thức của Ngôn Hi. Cô chậm rãi mở mắt, lông mi dài ướt đẫm nước mắt run rẩy, giống như cánh bướm yếu ớt trong mưa bão, cực kì xinh đẹp và mong manh.
Lúc này sắc mặt cô ửng đỏ vì dư âm cao trào, thân mình nửa quỳ, nửa nằm rũ rượi trên sô pha. Chiếc váy đỏ quyến rũ từng bao lấy dáng người hoàn mỹ giờ đã bị xé nát, tả tơi. Mái tóc dài đen nhánh như thác nước xõa tung, che lấp một nửa tấm lưng trần trắng muốt.
Đắm mình trong ánh nắng ban mai rọi qua cửa sổ, cô vừa gợi cảm, vũ mị như yêu tinh, lại vừa nhu nhược, đáng thương, kích thích dục vọng bạo ngược của đàn ông đến tột cùng.
Văn Sâm chậm rãi rút dương vật ra khỏi cơ thể cô. Một tiếng “bạch” vang lên khi hai cơ thể tách rời, kéo theo dòng tinh dịch trắng đục trào ra từ cửa mình sưng đỏ. Nhưng ngay lập tức, đại dương vật dưới háng cậu lại trướng to, gân guốc nổi lên, gào thét đòi hỏi được chôn vùi vào hang động ấm áp đó một lần nữa.
“Chị,… tỉnh rồi sao?”
“Văn Sâm….”
Ngôn Hi vừa mới bị chơi đùa đến chết đi sống lại, mồ hôi đầm đìa, chân tay mềm nhũn không thể cử động. Thấy ánh mắt cậu vẫn rực lửa, cô sợ cậu lại thú tính quá độ, thấp giọng cầu xin: “Đừng… đừng làm nữa có được không? Tôi chịu không nổi…”
“Không được.” Cậu cự tuyệt không chút lưu tình, ánh mắt kiên định.
“…..Còn chưa đủ sao? Cậu đã bắn nhiều như vậy…”
“Chị hỏi nó thử xem có đủ chưa?” Văn Sâm hất hàm về phía hạ bộ đang dựng đứng của mình.
Ngôn Hi ghé vào trên sô pha, khẽ di chuyển thân thể muốn lùi lại, nhưng vô tình khiến gương mặt cọ qua dương vật thô to của nam sinh. Mùi tanh nồng xộc vào mũi, một chút tinh dịch dính trên quy đầu suýt chút nữa quệt vào môi cô.
“A ~” Ngôn Hi sợ tới mức ngửa người ra sau một chút.
Văn Sâm khẽ cười một tiếng, tiếng cười trầm thấp rung động lồng ngực. Dương vật thô dài của cậu giương nanh múa vuốt trước mặt cô, rõ ràng là biểu hiện của sự dục cầu bất mãn.
“Chính cậu vừa rồi….” Đã làm một lần lâu như vậy, còn mãnh liệt như vậy, bắn nhiều như vậy, như thế nào còn chưa đủ? Cậu là quái vật sao?
Ngôn Hi xấu hổ mở miệng, đôi mắt ngập nước ai oán trừng cậu. Nhưng ánh mắt ấy trong mắt nam sinh hoàn toàn là một sự khiêu khích, một liều thuốc kích thích. Người đàn ông nào không thích người phụ nữ của mình ở trên giường bị mình thao đến chết đi sống lại, nước mắt lưng tròng nhưng vẫn quyến rũ chết người?
“Vừa rồi là lần đầu tiên, em nhịn lâu quá nên muốn hơi gấp, có chút thô lỗ.”
“Thật xin lỗi chị.”
Văn Sâm không nhịn được cúi xuống, dịu dàng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn, lên đôi mắt sưng đỏ của cô.
“Kế tiếp em sẽ làm thật dịu dàng, chậm rãi thưởng thức chị, bảo đảm chị sẽ thấy thoải mái, sẽ sướng đến tận trời xanh.”
Ngôn Hi vốn dĩ cảm thấy cái hôn của cậu thật nhu tình, ấm áp, nhưng nửa câu sau làm cô muốn rùng mình bỏ chạy. Cậu quả thật chính là cái động không đáy, lòng tham không đáy!

Bình luận (0)

Để lại bình luận